Edit: Mimi
Beta: Ame
*****
Tạ Kiến Vi gọi tên Lục Ngôn, cho nên em ấy đã biết đây là Lục Ngôn, thì ra bọn họ đã quen nhau từ trước rồi?
Trái tim Lục Ly chợt lạnh.
Vốn định bước ra khỏi chỗ ngoặt, giờ phút này hắn lại dừng bước, giấu mình ở góc tường.
Lục Ly không nhìn thấy Lục Ngôn và Tạ Kiến Vi, nhưng có thể nghe được những gì họ nói.
Tạ Kiến Vi: “Hiện tại tôi không muốn ăn.”
Lục Ngôn hỏi: “Ai chọc giận cậu nào?”
Tạ Kiến Vi lườm hắn: “Chính anh!”
“Tôi xin nhận lỗi…” Dường như Lục Ngôn xúc một miếng pudding đưa đến bên miệng Tạ Kiến Vi: “Ăn một chút đi, ngọt lắm, cậu sẽ hết giận ngay thôi.”
Tạ Kiến Vi “ừm” một tiếng, hẳn là đã ăn.
Hai người không nói gì nhiều, đối với Lục Ly, mỗi một âm thanh đều là một nhát dao đâm thẳng vào tim.
Chẳng những Tạ Kiến Vi biết Lục Ngôn, mà còn vô cùng quen thuộc với hắn nữa.
Tính cách của Lục Ngôn, Lục Ly hiểu rất rõ, miệng ngọt, biết dỗ dành, thú vị hơn so với hắn nhiều lắm.
Hắn không biết Tạ Kiến Vi quen với Lục Ngôn khi nào, cũng không biết vì sao bọn họ lại gặp nhau, nhưng hiện tại, kết quả tàn khốc đã bày ra ngay trước mặt.
Cách một bức tường, suy nghĩ lập tức như ngựa chạy không cương, Lục Ly chỉ biết Tạ Kiến Vi và Lục Ngôn đang liếc mắt đưa tình.
Thân thể hắn cứng đờ, móng tay cắm mạnh vào lòng bàn tay, nhưng cảm giác đau đớn lại chẳng bằng nổi một phần ngàn tổn thương dưới đáy lòng.
Tạ Kiến Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguyen-soai-dong-loat-doi-ly-hon/734862/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.