Sau khi ăn xong, Tô Dật Nhiên tạm biệt Lâm Yến, lê xe Lê Thư Ngôn về nhà.
Suốt dọc đường, hai người đều rất im lặng, khi về đến nhà, Tô Dật Nhiên xuống xe lễ phép nói với Lê Thư Ngôn: "Cảm ơn anh Thư Ngôn, em vào trước đây."
Tô Dật Nhiên nói xong chuẩn bị vào cửa, Lê Thư Ngôn lại đột nhiên nói sau lưng cậu: "Tiểu Nhiên."
Tô Dật Nhiên bị anh ta gọi lại, nghi hoặc quay đầu: "Sao vậy?"
Lê Thư Ngôn không còn nụ cười thường ngày trên khuôn mặt, nhìn cậu với ánh mắt có chút ảm đạm, "Tiểu Nhiên, em biết rồi đúng không?"
Tô Dật Nhiên dừng một chút, mặt lộ vẻ khó hiểu: "Anh Thư Ngôn đang nói gì vậy?"
Cậu muốn cho hai người có một đường lui, có một số việc, vẫn là không nên nói quá rõ ràng thì tốt hơn.
Nhưng Lê Thư Ngôn lại không dừng lại ở đó, trong mắt anh ta hiện lên cảm xúc bị kìm nén: "Tiểu Nhiên, từ lần đầu tiên chúng ta quen biết đến giờ, anh chưa bao giờ coi em là em trai, ở nước ngoài hai năm qua, anh cũng rất nhớ em."
Rất hiếm khi anh ta có giọng điệu nghiêm túc như vậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tô Dật Nhiên.
Tô Dật Nhiên ngẩn người, cậu không nghĩ tới đối phương sẽ trực tiếp làm rõ như vậy, khiến cậu có chút bất ngờ không kịp đề phòng.
Thấy vậy, giọng điệu của Lê Thư Ngôn dịu đi: "Tiểu Nhiên, anh nói những lời này, cũng không phải muốn ép buộc em cái gì, chỉ là muốn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguoi-vi-cai-gi-deu-yeu-tham-toi/2537425/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.