Thuyền bay cất cánh sau ba ngày chuẩn bị, chiếc thuyền to lớn giống như một ngọn núi đang bay trên trời, mà trong khoang điều khiển có rất nhìu đồ đằng trận pháp nếu không am hiểu người nhìn vào sẽ chỉ thấy hoa mắt, Phạm Thiên chính là cái loại không am hiểu người đó.
Chỉ thấy Hương Giang chưởng lão vào trong khoang đều khiến đến mỗi một mắt trận đặt xuống linh thạch thượng phẩm, nhìn nhìn khiến Phạm Thiên có chút đau lòng, một chiếc thuyền lớn có hơn chục cái trận pháp, và mấy trăm cái mắt trận, toàn một đám phá gia a…
Phạm Thiên quay trở lại trong phòng nhắm mắt dưỡng thần.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa rất nhẹ, Phạm Thiên xuống giường nhìn người đến không ngạc nhiên lắm con có loại cảm giác quả nhiên là vậy.
" Cửu sư huynh, huynh đến đây làm gì?"
Lâm Quan Nguyệt tỏ vẻ thương tâm ôm ngực " có mấy ngày không gặp mà đệ đã không nhận sư huynh rồi, sư huynh hảo thương tâm a "
Phạm Thiên đến cũng có chút cạn lời, Lâm Quan Nguyệt chính là cái dạng này người, chẳng bao giờ chịu đứng đắn, đương nhiên đó chỉ là mặt ngoài mà thôi.
Hắn lại bình tĩnh nói " đệ cảm thấy vì sao chúng ta phải đi cứu Bạch Tuyết người này?"
Lâm Quan Nguyệt không có gọi là sư tỷ mà gọi thẳng tên của nàng đều đó có nghĩa hắn không thích diễn nữa.
Phạm Thiên ngồi trên giường cười nói " chẳng lẽ huynh không thắc mắc vì sao tỷ ấy lại một mình đến bắc vực xa xôi nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguoi-cu-tiep-tuc-toi-chi-dung-xem-la-duoc/3480343/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.