_ Tiểu Tuyết à , sao bao giờ muội cũng phá vỡ không khí a ? - Thiên Cốt lắc đầu .
_ Úi zời .... Muội không chịu được cái không khí mà tỉ nói đâu - Tôi rùng mình . Con người tôi ghét nhất là những lúc buồn , bởi vì đó là khi mà con người ta yếu đuối nhất , dễ dàng lộ rõ cảm xúc chân thật . Đó là điều cấm kị với tôi !
_ Haiz... - Thiên Cốt thở dài . Cũng vì Tiểu Tuyết mà cô dường như cảm thấy mình già đi không ít . Cô nên khóc hay cười đây vì điều này đây ?!
_ Cơ mà Bảo Bảo đâu rồi tỉ tỉ ?
_ Nó lại chạy đi chơi với Thập Nhất sư huynh rồi .
Hắc hắc .... Gian tình nở rộ a ...
_ Thôi ! Mình tập đi !
1 canh giờ sau
Bây giờ thì tôi đã hiểu cảm giác của mấy thầy cô ở hiện đại a . Gọi là gì a ... Gỗ mục không thể điêu khắc ... Thiên Cốt đúng là có căn cơ nhưng lại không có thiên phú . Học nãy giờ cũng chỉ làm thanh kiếm gỗ bay lên tầm 1 trượng lại rơi xuống .
_ Tỉ tỉ ! Muội thật không hiểu nổi, rõ ràng tỉ niệm quyết rất tốt , vì sao lại không làm được a ...
_ Tỉ ...
_ Không sao không sao ! Tập tiếp thôi
Nói thì nói vậy , nhưng sau đó tôi lại lăn ra gốc cây , nằm ngủ như chết . Còn Thiên Cốt ... ai mà biết a ...
...
Bạch Tử Họa lẳng lặng bước tới gần bóng người đang nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nam-chu-tranh-xa-ta-ra/1825/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.