Editor: HD
Mấy năm nay, sức khỏe Điền Mật đều không tốt, cũng rất có khả năng vì Như phu nhân chết, mà đi đời nhà ma.
Trong trí nhớ, Điền Mật thật sự vì cái chết của mẫu thân, bệnh nặng một trận, xém nữa mất mạng.
Cũng bởi vì trận bệnh kia, khiến cho thân thể nàng vốn dĩ đã yếu, nay càng yếu ớt hơn.
Có điều, nàng không phải kí thể, nàng hơi gục đầu xuống, để không ai nhìn thấy nụ cười của bản thân.
Khi hạ nhân thông báo tứ tiểu thư tới thỉnh an, Vĩnh Ninh vương phi vừa mới thức dậy. Điền Mật cố tình tới sớm hơn một chút, cho nên không gặp thứ nữ và thị thiếp khác.
Vĩnh Ninh vương phi có phần kinh ngạc, chợt nói: “Mật Tỷ Nhi, sao hôm nay lại tới thỉnh an? Sức khỏe có chịu nổi không?”
Ma ma truyền tin quỳ trên mặt đất, đáp: “Hình như sức khỏe của tứ tiểu thư đã tốt hơn khá nhiều, đi đường không thấy thở dốc.”
“A…?” Lần này Vĩnh Ninh vương phi thật sự có chút tò mò, một người bị bệnh bốn năm, sao đột nhiên lại trở nên tốt?
“Cho nàng vào đi.” Ma ma bên cạnh đỡ Vĩnh Ninh vương phi ra ngoài, đến đại sảnh ngồi xuống.
Lúc Điền Mật bước vào, liền thấy người nàng nhìn thấy đầu tiên khi tỉnh dậy ở thế giới này, phụ nhân quý tộc khoan thai.
Bà ta vẫn như cũ, cúi đầu thưởng thức chén trà trong tay.
Thái độ không để tâm của bà lại khiến bà có mười phần khí thế.
Điền Mật quỳ trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nam-chinh-deu-la-cua-ta/2919898/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.