Đợi bóng dáng của nàng hoàn toàn biến mất, Úy Trì Vô Tâm mới đi xuống nhà dưới.
“Giáo chủ, hay là thuộc hạ đổi phòng cho ngài?” Vừa bước vào cửa, lập tức có nam tử hắc y xuất hiện.
Úy Trì Vô Tâm lắc đầu: “Không cần, chỗ này cũng được.” Hắn khôi phục giọng nói, mang theo u ám. Khóe môi hơi kéo lên, lại bày ra khuôn mặt như bình thường, trong nháy mắt mê hoặc chúng sinh.
Hắc y nhân lên tiếng “Dạ” sau đó lui vào chỗ tối.
Úy Trì Vô Tâm đi đến bên giường nằm xuống, nhắm mắt lại, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Điền Mật vừa mở cửa phòng, liền thấy Úy Trì Vô Tâm đứng trước mặt nàng cười hì hì.
Điền Mật ngẩn người, nếu hồi nãy nàng đã hoàn toàn tỉnh ngủ, thì bây giờ chính là hoang mang mơ màng.
Hình như, có chút, ừm ~ đáng yêu. Nếu Úy Trì Vô Tâm mà là người hiện đại, hắn có thể đại biểu cho một câu nói của Điền Mật, thật sự là ngốc nghếch.
“Đinh – hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 25, kí chủ cố lên!”
“Cô nương, buổi sáng tốt lành!” Úy Trì Vô Tâm nhếch môi, lộ ra răng nanh trắng tinh.
Điền Mật nhanh chóng hoàn hồn, liếc mắt nhìn hắn, sau đó nghiêng người đi ngang qua hắn.
Úy Trì Vô Tâm nhún vai không sao cả, vội vàng đi theo phía sau Điền Mật.
Hai người ăn điểm tâm xong, chuẩn bị khởi hành, nàng đã tính toán rồi, trước tiên hoàn thành tâm nguyện của kí thể, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nam-chinh-deu-la-cua-ta/2919824/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.