Chương trước
Chương sau
Cô nghĩ có lẽ thời điểm hắn vừa mất đi người thân cô đã ở cùng hắn, nên hắn mới cảm giác lệ thuộc ỷ lại vào cô như vậy.

Cô nhìn Điền Mật đang ôm mình, vừa trẻ tuổi xinh đẹp, vừa hoạt bát đáng yêu.

Cô gái như thế này mới thích hợp làm bạn gái của Tiêu Dật, không phải sao.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Trần Khả Tâm cảm thấy rất thoải mái, cô cười khẽ: "Chỉ cần không ảnh hưởng đến học tập, chị không có ý kiến, dù sao em cũng gần mười tám tuổi rồi."

"Yeah! Chị họ thật tốt! Ngày mai em có hẹn với Mộng Mộng cùng nhau đi bơi đến lúc đó chị sẽ đi cùng chứ, sau đó kêu Tiêu Dật cùng đi với chúng ta!"

Trần Khả Tâm gật đầu đồng ý với cô.

Điền Mật cảm thấy rất hài lòng, quả nhiên cô không sai khi ôm đùi nữ chủ, kết quả quá tốt rồi!

Lúc ăn cơm tối, Điền Mật thỉnh thoảng liếc mắt ra hiệu với Trần Khả Tâm, làm Trần Khả Tâm cảm thấy buồn cười nhìn cô một cái, sau đó lại nhìn Tiêu Dật đang yên lặng ăn cơm: "Ngày mai Mật Mật hẹn chị cùng Tả Mộng đi bơi, tiểu Dật cũng cùng đi chứ?"

Tiêu Dật ngẩng đầu nhìn cô, cảm thấy hơi kỳ quái, rồi liếc nhìn gương mặt mong đợi của Điền Mật đang nhìn hắn, trên mặt viết đầy ý tứ ‘đồng ý đi, đồng ý đi.

Hắn trợn mắt, hắn biết chính là chủ ý của người này mà.

Suy nghĩ một chút, hắn vẫn gật đầu đồng ý, nhưng bởi vì hắn nể mặt của Trần Khả Tâm nên mới đồng ý!

Hắn nhìn nụ cười rực rỡ trên khuôn mặt Điền Mật, cả người cô tràn ngập vui vẻ. Trong lòng hắn giống như cũng vui vẻ theo cô, đôi môi hơi nhếch lên nhưng lại bị hắn cố gắng kìm chế.

"Đinh —— độ hảo cảm của nam chủ +5, hiện tại độ hảo cảm là 20, kí chủ cố lên!"

Điền Mật ăn cơm, nhưng cười thầm trong bụng, thật ra thì nam chủ này vẫn còn rất đơn thuần.

Ngày hôm sau, theo thời gian đã hẹn ba người Điền Mật đi đến hồ bơi.

Khi đến nơi nhìn thấy Tả Mộng đã đứng chờ ở cửa, Tả Mộng nhìn thấy họ liền giơ tay lên hướng họ vẫy vẫy.

Tiêu Dật đến phòng nam thay quần áo, Điền Mật kéo cánh tay Trần Khả Tâm, dắt Tả Mộng vào phòng nữ thay quần áo.

Đừng nhìn nhan sắc của Tả Mộng bình thường nhưng da của cô ấy rất tốt, dáng người cũng không tồi.

Ở độ tuổi này nữ sinh rất thích khoe bản thân. Tả Mộng mặc bộ đồ bơi gần giống bikini, hoàn toàn phơi bày dáng người xinh đẹp của mình. Điền Mật mặc đồ bơi liền thân lộ lưng, cô vốn cao, chân dài mảnh khảnh, tỷ lệ cơ thể rất chuẩn giống như vóc dáng của người mẫu, Tả Mộng thường hay oán trách ông trời bất công đã cho Điền Mật khuôn mặt xinh đẹp còn cho cô thêm dáng người đẹp nữa. Còn dáng người của Trần Khả Tâm không tồi, dù sao cô ấy cũng là nữ chủ mà, sao có thể kém được. Chẳng qua tư tưởng của Trần Khả Tâm bảo thủ nên đồ bơi cũng bảo thủ, cô ấy trực tiếp mặc áo dài tay cùng quần dài.

Điền Mật cùng Tả Mộng liếc mắt nhìn nhau, mười phần ăn ý nhún nhún vai.

Ba người đến hồ bơi thì Tiêu Dật đã ở đó rồi.

Dù sao cũng là nam sinh, chỉ cần đổi quần bơi là xong, rất mau.

Điền Mật nhìn cơ bụng tám múi của Tiêu Dật có chút kinh ngạc, thật không nhìn ra, bình thường nhìn hắn gầy gò như thế không ngờ có cơ bụng tám múi!

Ba người vừa đến hồ bơi lập tức có không ít người quay đầu lại nhìn, Điền Mật không nói, ba vòng của Tả Mộng thật sự rất nóng bỏng làm cho người ta không nhịn được liên tục ngước nhìn.

Nhưng Trần Khả Tâm lại khiến tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái, tới bơi lội mà ăn mặc như vậy, nếu như bơi ở ngoài trời sợ rám nắng bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng đây là bơi trong nhà kính mà còn mặc như thế ~~

Ba cô gái cùng đi tới trước mặt Tiêu Dật, Tả Mộng nhìn bốn phía xung quanh một lượt sau đó nháy mắt với Điền Mật: "Tớ đi bơi trước đây." Nói xong kéo Trần Khả Tâm đi theo mình: "Chị Khả Tâm đi với em đi!" Sau đó liền bỏ chạy.

Tiêu Dật trợn mắt nhìn hai người rời đi, hắn cũng không phải ngu ngốc, có cần phải làm rõ ràng như vậy không?

Điền Mật nhìn Tiêu Dật cười cười, toàn bộ tóc của cô chải lên búi củ tỏi trên đầu, khuôn mặt của cô thật sự quá mức nổi bật, lúc cười lên cả người đầy sức cuốn hút.

Ngày trước Tiêu Dật không cảm thấy như vậy, nhưng không biết có phải do mấy bữa nay hắn tiếp xúc với Điền Mật quá nhiều hay không mà bây giờ hắn cảm thấy nụ cười của cô đặc biệt mê người.

"Tiêu Dật sát vách, cậu dạy mình bơi được đi ~"

"Cậu không biết bơi sao?"

"Vốn dĩ là biết nhưng bây giờ thì không ~" Thật ra bản thân kí thể biết bơi nhưng từ trước tới giờ Điền Mật xuyên qua mấy thế giới đều không có tập bơi, nên cho dù cô muốn xuống nước nhưng lại không dám xuống.

Trán của Tiêu Dật lập tức hiện lên mấy vạch đen, thế nào là vốn dĩ biết nhưng bây giờ lại không biết? Cái quỷ gì đây?

Hắn có chút bất đắc dĩ, Điền Mật muốn tiếp cận hắn đến cái cớ như vậy cũng có thể nghĩ ra được. Hắn hơi buồn cười sao cô có thể ngốc như thế, nói thẳng là mình không biết là được, cần gì phải nói biết nhưng hiện tại lại không.

"Đinh —— hảo cảm của nam chủ +5, hiện tại độ thiện cảm là 25, kí chủ cố gắng lên!"

Cho nên mới nói, thật ra ngốc nghếch cũng có chỗ tốt của nó.

Dẫn Điền Mật xuống nước, Tiêu Dật để Điền Mật thử bơi trước, nhưng Điền Mật đạp nước xong liền chìm thẳng xuống đáy làm cho Tiêu Dật sợ hết hồn, vội vàng đi qua bế Điền Mật lên.

Điền Mật uống mấy ngụm nước, ôm cổ của Tiêu Dật không chịu buông, hai cái chân còn gắt gao kẹp chặt Tiêu Dật.

"Lúc trước thật sự mình...mình biết bơi mà." Điền Mật nhìn Tiêu Dật, giọng nói cực kì vô tội.

Tiêu Dật thở dài, coi như hắn đã hiểu Điền Mật thật sự không biết bơi, làm sao người biết bơi lại có thể quên chứ?

Hắn ôm Điền Mật đến thành bể bơi để cho cô học lặn trước. Hắn ở bên cạnh chỉ dẫn cho cô.

Bản thân có được trí nhớ của kí thể nên Điền Mật học rất nhanh. Cô giả bộ chìm xuống đáy, khiến Tiêu Dật lo lắng vội vàng kéo cô lên. Sau đó Điền Mật ôm cổ hắn cười ha ha, mới vừa nhìn qua còn tưởng hai người cực kỳ thân mật.

Tiêu Dật hết nói nổi, hắn nhìn khuôn mặt tươi cười của Điền Mật, ôm eo của cô. Ngay cả chính hắn cũng không phát hiện bây giờ hắn không chán ghét tiếp xúc cơ thể với Điền Mật nữa.

"Đinh —— hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 30, kí chủ thật giỏi quá đi ~"

Ở bên kia Trần Khả Tâm bơi cùng Tả Mộng, Tả Mộng cười híp mắt tiến tới bên tai Trần Khả Tâm nói: "Chị Khả Tâm chị nhìn kìa, tình hình này Tiêu Dật chắc chắn sẽ bị Điền Điền chinh phục ngay thôi!"

Trần Khả Tâm gật đầu, cô mạnh mẽ xua tan một tia không thoải mái trong lòng. Điền Mật và Tiêu Dật, trai tài gái sắc, nhìn cực kỳ xứng đôi, không phải sao!

Hôm nay đi bơi cô thu được lợi ích không nhỏ nha, không chỉ lần đầu tiên cô được thực nghiệm bơi lội, còn tăng thêm độ hảo cảm, mặc dù tốc độ khá chậm, nhưng cũng đang từ từ tăng nhanh!

Sau khi ăn cơm tối xong Tiêu Dật hẹn bạn hắn đi ra ngoài, nam sinh ở độ tuổi này người nào mà lại không có vài người bạn tốt chứ.

Điền Mật không có quấn lấy hắn, cũng phải cho nam chủ một chút không gian riêng tư, nếu ép quá chặt kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại, giống như kí thể trong truyện, kể từ khi đến ở trong nhà của Trần Khả Tâm, lúc nào cô ấy cũng đi theo Tiêu Dật mọi lúc mọi nơi, có thể nói là từng bước từng bước ép sát, khiến Tiêu Dật cảm thấy phiền chết đi được. Cô sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

Trần Khả Tâm cũng có hẹn bạn đi ra ngoài, là sinh nhật của một thầy giáo trường trường Dục Đức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.