Edit: ღDuღ 
Nhưng đây là cô gái anh thích nhiều năm như vậy. 
Lúc này trong lòng Tập Dận vẫn có Điền Mật, còn đối với Nhan Hương trước mắt cũng chỉ vẻn vẹn ở thái độ thú vị. 
Tập Dận không biết đáp lại Điền Mật đầu bên kia điện thoại như thế nào, Điền Mật đợi một lát, không nghe Tập Dận trả lời, cho là anh không có nghe. Nhẹ nhíu mày, lúc này Tập Dận vẫn chưa có thích Nhan Hương? Nên vẫn có cảm giác với ký thể chứ? 
“Dận? Có nghe không?” 
Giọng nói bên tai để cho Tập Dận hoàn hồn, đè xuống rung động trong lòng ừ một tiếng. 
Có được cậu trả lời, Điền Mật cong môi, cả người lộ ra ánh mặt trời, làm cho người qua đường không nhịn được ghé mắt. 
Giọng nói của Tập Dận không giống với Lý Cốc, giọng của Tập Dận trầm ổn, rất có khí thế, chỉ một tiếng ừ, để cho người ta cảm thấy anh không phải người tầm thường. 
“Em ở sảnh sân bay số 3 chờ anh?” 
“Ừm.” 
Cúp máy, Điền Mật cúi đầu bắt đầu chuyên tâm chơi trò chơi trong điện thoại, gần đây cô rất mê trò chơi trong điện thoại. 
Mà bên kia Tập Dận cúp máy, cũng không có tâm tư đùa giỡn Nhan Hương, trực tiếp đứng dậy chuẩn bị đi sân bay. 
“Này.” 
Nhan Hương thấy anh muốn đi, vội vàng lôi kéo anh, kết quả không nghĩ tới trực tiếp cầm chặt ngay trên vết thương của Tập Dận. 
Hít…. 
Lần này trực tiếp để cho Tập Dận hít khí lạnh, quay đầu lại ánh mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nam-chinh-deu-la-cua-ta/2919682/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.