Editor: hoa hồng tím
"Tốt quá, cám ơn 0051."
Sau khi tiếp nhận hết tình tiết câu chuyện và trí nhớ của kí thể Điền Mật cũng ngủ thiếp đi, đến khi Lưu Du kêu cô dậy ăn cơm cô mới tỉnh dậy.
"Mẹ ~" Đối với xưng hô này Điền Mật kêu rất tự nhiên.
Lưu Du ôm cô lên, mặt bà ấy áp lên gương mặt tròn trịa của cô: "Ừ, mẹ làm cơm xong rồi, thức dậy đi ăn cơm với mẹ nào."
Điền Mật ngoan ngoãn gật đầu, rồi nhìn Lưu Du cười cười để Lưu Du ôm cô đến phòng ăn.
Cô được đặt lên ghế ngồi, do Lưu Du cảm thấy cô còn nhỏ nên chuẩn bị thịt viên đã chưng cách thủy cho cô ăn.
Lưu Du bỏ thịt viên vào chén của cô rồi dùng muỗng ép thành từng miếng nhỏ trộn đều với cơm cho cô.
Thấy bà ấy dự định đút cho cô ăn. Điền mật lập tức lắc đầu từ chối: "Mẹ để con tự ăn ạ, con tự múc được."
Bà ấy cũng không ép cô, đặt chén cơm lên bàn rồi nhìn cô múc từng muỗng ăn, trên mặt đều là ý cười khích lệ cô như đang nói con gái mẹ giỏi quá!
Thấy cô tự ăn được bà cũng bắt đầu ăn cơm của mình. Điền Mật khi ăn cơm thì không nói chuyện, Lưu Du cũng không phải là người nói nhiều nên khi ăn hai người đều rất im lặng.
Đúng vậy, chỉ có hai người thôi. Lưu Du nói chồng của bà ấy cũng chính là ba của cô bây giờ đã biến thành ngôi sao trên trời rồi. Nói cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nam-chinh-deu-la-cua-ta-nam-chu-deu-la-cua-ta/2483772/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.