Hoa Nghiệp Thần gật gật đầu, mặc dù không quá tin tưởng, nhưng hiện tại hắn cũng không thể để Điền Mật rời đi.
“Tìm thấy rồi!” Một đồng đội la lên, giọng nói cực kì hưng phấn.
Hoa Nghiệp Thần nắm tay Điền Mật đi qua, bọn họ, đã tìm thấy dược liệu cần thiết.
Lần này đoàn đội không bị chia rẽ, Hoa Nghiệp Thần không bị thương, cũng không có ai bị gì, nhiệm vụ hoàn thành hết sức thuận lợi.
Điền Mật ngồi trên xe, cúi đầu, vẻ mặt tủi thân.
Hoa Nghiệp Thần một bên âm u nhìn cô.
Hai người cứ giằng co như vậy.
Trên xe chỉ có hai người bọn họ, thật lâu sau, Hoa Nghiệp Thần mở miệng: “Cô phải theo tôi trở về.”
Điền Mật ngẩng đầu nhìn hắn, mạnh mẽ lắc đầu: “Không, em không thể về!”
“Sẽ không bắt cô đi làm thí nghiệm, chẳng lẽ, cô không tin tôi sao?” Hoa Nghiệp Thần thở dài, giơ tay nhẹ nhàng vuốt tóc Điền Mật.
Hắn không biết cảm xúc của mình đối với Điền Mật là cái gì, hắn chỉ muốn giữ cô ở lại bên cạnh hắn. Một ngày nào đó, hắn rốt cuộc cũng hiểu, cảm giác đó là gì.
“Em, em tin.”
Hoa Nghiệp Thần nhẹ cong khóe môi, trên khuôn mặt xuất hiện nụ cười.
“Đinh --- hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 90, kí chủ đại công cáo thành nha!”
Bởi vì Hoa Nghiệp Thần yêu cầu, không được tiết lộ thông tin Điền Mật là tang thi vương. May mắn, lần này ra ngoài làm nhiệm vụ, ngoại trừ Trang Diệc Lam, đều là người thân tín của hắn, cộng thêm việc Điền Mật cứu mạng bọn họ. Bọn họ tình nguyện giữ bí mật.
Chỉ có Trang Diệc Lam.
Ánh mắt mọi người không có vẻ tin tưởng nhìn về phía cô, Trang Diệc Lam cảm thấy có chút tự giễu.
Cô không biết, đối diện với Điền Mật, cô có cảm giác gì, dựa vào những hành động của Điền Mật, khiến cô có cái nhìn hoàn toàn mới về tang thi.
Có lẽ, cô tự mình làm khó bản thân rồi.
Những tang thi này, trước khi biến thành tang thi, bọn họ đều là con người, giữa bọn họ, cũng có người tốt.
Điền Mật xem như may mắn trong bất hạnh, cô chẳng may biến thành tang thi, lại là tang thi vương, giữ gìn được lí trí, cơ thể tốt đẹp, lương thiện, tốt bụng.
“Yên tâm, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu, tôi sẽ rời khỏi căn cứ Thần Quang.” Trang Diệc Lam lạnh lùng mở miệng, nói với Điền Mật.
Điền Mật thấy Trang Diệc Lam không có ác ý, cho nên cô cực kì tin tưởng Trang Diệc Lam, cô tin cô ấy nói được thì sẽ làm được.
Cô gật đầu, sau đó lại lắc đầu: “Em tin chị, nhưng mà, chị không nên rời khỏi căn cứ Thần Quang.”
Những người khác cũng gật đầu theo, Trang Diệc Lam có dị năng chữa bệnh, mà bản thân cô lại mạnh mẽ như vậy. Nếu như cô rời khỏi căn cứ Thần Quang, chẳng phải là tổn thất nặng nề sao!
Trang Diệc Lam không ngờ, Điền Mật lại mở miệng giữ cô lại, chẳng lẽ, cô ấy không lo lắng, cô sẽ nói ra thân phận tang thi vương của cô ấy sao?
“Này, em không thể giết người diệt khẩu được, nếu như chị rời khỏi căn cứ Thần Quang, rồi nói thân phận của em cho người khác biết, vậy em phải làm sao bây giờ? Chi bằng chị cứ ở căn cứ Thần Quang, ít ra em có thể nhìn thấy chị!”
Trang Diệc Lam nghẹn lời, sau đó lại cảm thấy thoải mái, lời giải thích này sẽ hợp lí hơn.
Thôi, dù sao, cô vẫn chưa muốn đi, trước mắt cứ ở tại căn cứ Thần Quang. Nghĩ như vậy, Trang Diệc Lam gật đầu, đồng ý ở lại.
Mọi người bắt đầu khởi hành quay về căn cứ Thần Quang.
Năm ngày sau, mọi người thuận lợi quay lại căn cứ, Hoa Nghiệp Thần đưa dược liệu cho người khác đem đi thí nghiệm, bản thân hắn đưa Điền Mật về nhà.
Dọc đường đi hắn đều nắm tay Điền Mật, mặc dù khuôn mặt vẫn không chút thay đổi, nhưng lại khiến người ta cảm thấy, sau khi hoàn thành nhiệm vụ trở về, Hoa thượng giáo có hơi khác lạ.
“A Thần, anh không để tâm sao?” Độ hảo cảm của nam chủ vẫn dừng ở 90, Điền Mật vốn dĩ không vội vàng, nhưng lại bắt đầu muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Có điều nhìn bộ dạng của nam chủ, mặc dù độ hảo cảm không tăng, nhưng hình như hắn đã nhìn thấy rõ tình cảm của bản thân rồi.
“Hửm? Để tâm cái gì?” Hoa Nghiệp Thần vừa đi, vừa hỏi cô.
“Thân phận của em!” Giọng nói của Điền Mật có chút cao, khẩu điệu vội vã.
Hoa Nghiệp Thần dừng lại, nghiêng người, cúi đầu nhìn cô.
“Không để ý.” Hắn thật sự không quan tâm, tang thi vương thì sao chứ, chỉ cần cô hiền lành, hắn nguyện ý tin tưởng cô, huống chi, cô mạnh như vậy, nếu như ở lại căn cứ Thần Quang, nhất định sẽ giúp ích cho căn cứ.
Nếu Điền Mật có thể nghe thấy lời nói trong bụng Hoa Nghiệp Thần, tuyệt đối tức đến thổ huyết, nam chủ này thật không hiểu phong tình mà!
“Thật ư? Cám ơn anh! A Thần!” Điền Mật nhếch môi, vẻ mặt vui mừng.
“Đinh – hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 95, kí chủ cố lên…!”
“Chúng ta mau kết hôn thôi!”
Điền Mật trợn mắt nhìn Hoa Nghiệp Thần, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, và vui mừng.
- -- ---
Hoa Nghiệp Thần nói mau, quả thực rất mau nha.
Chỉ mới quay về căn cứ năm ngày, bọn họ liền cử hành hôn lễ, nhanh đến mức khiến người ta không thể ngờ được.
Thời điểm cha sứ tuyên bố hai người chính thức trở thành vợ chồng, độ hảo cảm của nam chủ cũng tăng lên tới 100, hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Năm năm sau, căn cứ Thần Quang đứng đầu trong tứ đại căn cứ, cũng bởi vì dùng máu Điền Mật, nghiên cứu thành công thuốc chống tang thi.
Con người, đón chào một thế giới mới.
Nhưng Điền Mật vẫn như cũ là tang thi, không thể nào biến thành con người được, cũng không có khả năng sinh con.
Ba năm trước, Dạ Cảnh Lịch kết hôn, sinh được hai đứa con trai, mà mẹ của con hắn, không ai khác chính là Trang Diệc Lam.
Năm năm trước, không biết như thế nào, Dạ Cảnh Lịch nhìn thấy Trang Diệc Lam, dựa theo lời nói của hắn, bởi vì bản thân hắn yếu đuối, cho nên phải lấy vợ thật cường hãn, mà nữ thần Mật Mật đã trở thành chị dâu của hắn rồi.
Hắn nhìn đi nhìn lại, trong căn cứ, Trang Diệc Lam là cường hãn nhất rồi.
Vì thế, hắn bắt đầu quấn quít làm phiền, sau hai năm theo đuổi, cuối cùng cũng tu thành chính quả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]