Để làm cho độ hảo cảm của Hoa Nghiệp Thần tăng lên đến 40.
Điền Mật nghĩ muốn độ hảo cảm của nam chủ tăng đến 70 cũng được, cô cảm thấy không có vấn đề gì nhưng muốn tăng nhiều hơn e rằng có chút khó khăn.
Bởi vì đối với Hoa Nghiệp Thần trừ mẹ Hoa là người thân yêu ra sợ rằng hắn rất khó nảy sinh tình yêu đối với người nào khác.
Mặc dù hơi phiền não nhưng Điền Mật quyết định đối mặt với khó khăn và tiến về phía trước.
Ít nhất hiện tại độ hảo cảm đang tăng lên, đây không phải là chuyện tốt sao!
Khi nhìn thấy Hoa Nghiệp Thần, những dị năng giả kia đều đi tới chào hỏi hắn, đương nhiên có vài người đối với Điền Mật rất hiếu kỳ.
"Thượng tá Hoa!"
Có người chào hỏi hắn, Hoa Nghiệp Thần cũng gật đầu xem như đáp lại.
Một cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi đi tới, trong giọng nói mang theo nét ngây thơ hỏi: "Thượng tá Hoa, chị này là dị năng giả mới tới sao?"
Điền Mật nghiêng đầu nhìn về phía cô gái vừa nói chuyện, cô thấy trong mắt cô gái đó có sự ghen tỵ với cô, và ái mộ đối với Hoa Nghiệp Thần.
Trong lòng cô cười thầm, không hổ là nam chủ xung quanh có thật nhiều hoa đào.
"Xin chào tất cả mọi người, tên của tôi là Điền Mật, ngày hôm qua tôi vừa tới căn cứ Thần Quang." Điền Mật thân thiện chào hỏi cùng mọi người, trong nháy mắt liền lấy được hảo cảm của không ít người, đặc biệt là phái nam.
"Ngày hôm qua chị Điền Mật đã tới căn cứ rồi sao? Nhưng sao em không gặp chị ở kí túc xá vậy?" Cô gái lúc nãy lại lên tiếng hỏi, còn đặc biệt nhấn mạnh chữ ‘chị’ giống như đang muốn nói cô ta trẻ tuổi hơn so với cô.
Đúng là số tuổi thật sự của Điền Mật cũng tầm ba mươi tuổi rồi, xuyên qua nhiều thế giới như vậy chắc cũng khoảng hai mươi năm đi? Sau khi tính toán số tuổi của mình Điền Mật âm thầm chậc lưỡi hít hà, hóa ra cô đối với nam chủ là trâu già gặm cỏ non.
May mắn cô rất kiên cường, nếu không cô đúng là có chút ăn không trôi đấy.
Cô gái đó vừa nói xong, những người khác cũng gật đầu theo, bọn họ thật sự chưa từng gặp Điền Mật ở kí túc xá.
Với lại theo quy định trước đây, dị năng giả đã tới căn cứ rồi phải lập tức giới thiệu cho mọi người biết. Nhưng Điền Mật lại không có, chuyện này làm cho mọi người cảm thấy nghi ngờ.
Trang Diệc Lam cũng có chút nghi ngờ, cô ta đã ở căn cứ Thần Quang hơn hai năm nhưng chưa bao giờ nghe qua có dị năng giả nào tên Điền Mật cả.
Cô ta cẩn thận đánh giá Điền Mật một phen, càng thêm khẳng định kiếp trước cô ta chưa từng gặp Điền Mật. Chung quy bề ngoài của Điền Mật xuất chúng như vậy, nếu đã gặp qua cho dù không nhớ rõ, cũng phải có một chút ấn tượng chứ.
Không lẽ do cô sống lại nên đã thay đổi cái gì sao?
Nghĩ như thế, Trang Diệc Lam có chút bận tâm, lo lắng không biết hai năm sau sẽ xảy ra chuyện gì.
Cô không thể ngờ được Điền Mật chính là biến cố lớn nhất đời này của cô.
Nhìn thấy trong mắt mọi người đều mang theo nghi ngờ, Hoa Nghiệp Thần mở miệng nói: "Điền Mật ở tại nhà họ Hoa." Xem như là giải thích tại sao Điền Mật không ở trong kí túc xá dành cho dị năng giả.
Trực tiếp ở tại nhà họ Hoa? Rốt cuộc Điền Mật có thân phận gì vậy? Chẳng lẽ vị hôn thê Nhan Nguyệt đã chết rồi bây giờ lại xuất hiện thêm một người bạn gái?
Cô gái kia vừa nghe như thế liền giận tái mặt, ánh mắt mang theo bất mãn dày đặc nhìn về phía Điền Mật: "Thế chị Điền Mật là dị năng giả hệ nào vậy?" Cô ta cảm thấy, nếu Điền Mật không có dị năng thật lợi hại, hoặc là không có dị năng thì hoàn toàn không xứng với Hoa Nghiệp Thần.
"Dị năng của tôi là…." Điền Mật giả vờ tính nói quả nhiên cô chưa nói hết câu Hoa Nghiệp Thần đã cắt ngang không để cô nói ra.
"Tạm thời không thể nói." Hoa Nghiệp Thần không muốn công bố dị năng của Điền Mật nhanh như vậy, việc này sẽ dẫn tới hỗn loạn, hoặc xảy ra ảnh hưởng không đáng có. Suy cho cùng dị năng của cô thật sự quá mạnh mẽ.
Cũng không thể loại bỏ khả năng có những người mang ý đồ xấu xa muốn lợi dụng dị năng của Điền Mật, trong mắt Hoa Nghiệp Thần, Điền Mật quá đơn thuần, người khác nói cái gì cô cũng dễ dàng tin tưởng họ.
Thấy Hoa Nghiệp Thần bảo vệ Điền Mật như vậy, mọi người cũng không tiếp tục làm khó cô nữa, tự mình rời đi tiếp tục huấn luyện.
Sau khi Trang Diệc Lam trở lại đội ngũ, ánh mắt vẫn nhìn Điền Mật và Hoa Nghiệp Thần. Trong lòng có chút chua xót, mặc kệ người bên cạnh hắn là ai, đến tận cùng vẫn không phải là cô? Nhưng tại sao không thể là cô?
"A Thần, tại sao không nói cho mọi người biết dị năng của em?" Điền Mật ra vẻ không biết hỏi Hoa Nghiệp Thần, cô muốn diễn vai một cô gái có dị năng cường hãn nhưng lại đơn thuần ngu ngốc.
Hoa Nghiệp Thần nhìn đôi mắt to trắng đen rõ ràng của Điền Mật, đang ngây thơ nhìn hắn, muốn nói cho cô biết nhưng lười phải giải thích nên chỉ nói: "Lúc nên nói sẽ nói."
Điền Mật bĩu môi, đúng là qua loa lấy lệ nhưng trên mặt vẫn giả vờ tin tưởng: "À, em biết rồi."
Bọn họ chỉ ở sân huấn luyện của dị năng giả một lát vì Hoa Nghiệp Thần còn có việc khác phải làm nên hắn dẫn Điền Mật rời đi.
Mọi người nhìn Điền Mật không cần huấn luyện như bọn họ, mà đi theo Hoa Nghiệp Thần, điều này làm cho mọi người càng thêm nghi ngờ thân phận của Điền Mật.
Một tháng trôi qua rất nhanh, ngày ngày Điền Mật đều đi theo Hoa Nghiệp Thần điều đó ngược lại khiến Hoa Nghiệp Thần giảm bớt phòng bị tăng thêm tin tưởng đối với cô. Độ hảo cảm cũng dừng ở 60 không cách nào tăng lên nữa.
Mà tình huống quan trọng trong truyện là vào một lần làm nhiệm vụ, rốt cuộc cũng tới.
Những nhà khoa học của căn cứ Thần Quang dốc sức nghiên cứu về dược vật có thể kháng lại virus tang thi, họ cho là trong rừng rậm nguyên thủy ở ngoại ô thành phố X có một loại dược vật mà họ cần.
Vì vậy, Hoa Nghiệp Thần liền dẫn theo mười dị năng giả đi đến rừng rậm nguyên thủy để tìm kiếm dược vật.
Do đã biết trước tình tiết nên Điền Mật biết dược vật đó căn bản không thể nào kháng lại virus tang thi chuyến đi này của bọn họ chỉ về tay không mà thôi. Nhưng cô sẽ không nói ra.
Cần năm ngày lái xe mới đến được ngoại ô thành phố X, dọc theo đường đi vô cùng nguy hiểm nên Hoa Nghiệp Thần dẫn theo Điền Mật, Trang Diệc Lam và 5 dị năng giả khác có bản lĩnh tương đối mạnh.
Trong cốt truyện Hoa Nghiệp Thần mang theo mười Dị năng giả nhưng bây giờ tính luôn cả hắn và cô chỉ mới tám người. Nguyên nhân là do Hoa Nghiệp Thần cảm thấy có Điền Mật rồi nên không cần nhiều dị năng giả làm gì.
Một tháng này, vì Hoa Nghiệp Thần muốn hiểu thêm về dị năng của Điền Mật nên thường xuyên dẫn Điền Mật ra ngoài. Nhìn thấy tang thi thật sự nghe theo lời của Điền Mật, Hoa Nghiệp Thần cảm thấy rất hưng phấn.
Tám người ngồi trên hai chiếc xe lên đường, Điền Mật và Trang Diệc Lam cùng Hoa Nghiệp Thần ngồi một chiếc xe, Điền Mật cùng Hoa Nghiệp Thần ngồi ở ghế sau, Trang Diệc Lam ngồi ở ghế phụ, một người khác lái xe là dị năng giả hệ băng, trước đây hắn là binh lính của Hoa Nghiệp Thần, do nghiêm chỉnh tập luyện nên năng lực không tệ, rất được Hoa Nghiệp Thần trọng dụng.
"A Thần, bên trong rừng rậm nguyên thủy sẽ có cái gì? Có hổ hay không?" Lúc xe đi được một tiếng Điền Mật viện cớ mệt nhọc vừa kéo cánh tay của Hoa Nghiệp Thần vừa tựa vào bả vai của hắn.
Một tháng qua, Điền Mật hay vô tình cố ý thân mật với Hoa Nghiệp Thần, người sáng suốt đều nhìn ra tâm ý của Điền Mật, tính tình của cô nhu thuận nên mẹ Hoa rất thích cô còn ba Hoa lại nghĩ bây giờ đã là mạt thế rồi thực lực là trên hết, mà Điền Mật có dị năng mạnh mẽ như vậy, có thể trở thành người một nhà hắn cũng rất vui lòng. Những người khác trong nhà họ Hoa đều rất hài lòng về Điền Mật, dù sao cô vừa nhu thuận lại vừa có năng lực ai mà không thích cơ chứ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]