Chương trước
Chương sau


Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Triệu Phượng Nương từ thê tử biến thành muội tử, Triệu Thư Tài không đồng ý, không thể như thế, việc này quả thực là chưa từng nghe thấy.

Triệu thị tới cửa vừa quỳ vừa khóc nói mình niên thiếu rời nhà, bán mình làm nô, gả vào Đoạn phủ lại không thể sinh con dưỡng cái. Thân là nữ tử ngày đêm đều muốn làm mẫu thân, có hài tử. Phượng Nương lớn lên bên thị, hai người thân như mẹ con, ở trong lòng thị đã sớm xem Phượng Nương là hài tử của thị.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Triệu Thư Tài thấy muội muội khóc mà mềm lòng, nhớ tới thời trẻ gian khổ, cả nhà đều ở trong phòng cũ Lô Hoa Thôn. Cha là nông phu, mỗi ngày thức khuya dậy sớm miễn cưỡng lắm mới có thể ấm no. Ai ngờ nương bị bệnh nằm liệt giường. Tiền bạc trong nhà xài hết, vô mễ hạ nồi, vừa lúc có mẹ mìn tới Lô Hoa Thôn mua nha đầu. Muội muội hiểu chuyện tự bán mình, trong nhà mới có tiền bạc để nương xem bệnh mua gạo nấu cơm.

Mấy năm nay, nếu không phải có muội muội, cả đời ông ta cũng là một nông dân nào có thể có tạo hóa như hiện tại. Nhìn muội muội tuổi đã không còn nhỏ ông ta mềm lòng, cuối cùng đồng ý thỉnh cầu của Triệu thị để Phượng Nương làm con thị.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Triệu gia đồng ý cho Triệu Phượng Nương, nên Đoạn gia nhập tên Triệu Phượng Nương vào gia phả, đổi họ thành Đoạn Phượng Nương. Triệu thị sửa sang lại đồ vật bỗng nhiên nhớ tới một chuyện. Vội tìm hôn thư của Phượng Nương.

Lúc trước, Triệu Phượng Nương được hoàng hậu tứ hôn cho công tử hầu phủ Bình Triều, hôn thư viết tên Bình Triều. Triệu Yến Nương lại gả vào Bình gia, không biết là Bình gia cố ý quên hay là căn bản không nhớ tới chuyện này, hôn thư vẫn không sửa đổi. Hôn thư của Đoạn gia ghi Đoạn Hồng Tiệm có thê tử là Triệu Yến Nương.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Triệu thị há hốc mồm, Phượng Nương trở thành trưởng nữ Đoạn gia, hôn thư lại là dâu Bình gia, nên làm thế nào cho phải?

Thị do dự đem chuyện này nói cho Phượng Nương. Phượng Nương sửng sốt, buồn bực, tự trách bản thân xem nhẹ điểm này. Nếu cùng Đoạn biểu ca không thật sự là phu thê, ấn theo luật pháp nàng vẫn là thê tử Bình Triều. Không, nàng ta không thể làm vợ Bình Triều.

Nếu vẫn phải tiến vào hầu phủ, nàng ta âm mưu nhiều chuyện như vậy là vì cái gì?

Nàng ta bắt lấy tay Triệu thị:

"Nương, Phượng Nương không muốn gả vào Bình gia. Ai trong kinh cũng biết Yến Nương là vợ Bình công tử, nào có chuyện trước cưới muội, sau lại cưới tỷ chứ?"

" Nhưng Phượng Nương, con đừng quên, con mới là thê tử danh chính ngôn thuận, hôn thư của Bình gia vẫn luôn để tên của con."

Đoạn Phượng Nương cắn môi, chẳng lẽ nàng ta muốn thoát khỏi Bình Triều, còn hòa li không được? Nếu nàng ta thành nữ tử bị bỏ thì nào còn tư cách đứng bên nam nhân kia?

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

"Nương, nghe con nói. Người biết chuyện hôn thư hẳn là không có mấy người, bọn họ tất nhiên cũng không nhớ tới, không bằng ta làm như không biết luôn?"

Triệu thị lắc đầu:

"Phượng Nương con thật hồ đồ, nếu về sau con gả cho nhà người bình thường còn đỡ, nếu muốn gả cao đây chính là bùa đòi mạng, không biết khi nào sẽ lấy mệnh con đấy."

Đoạn Phượng Nương nghe Triệu thị nói mà kinh hãi, lưng một thân mồ hôi lạnh. Nương nói không sai, chuyện này nếu không sớm giải quyết, sớm hay muộn cũng sẽ bị người có tâm gièm pha. Đến lúc đó thanh danh ô nhục, dù nam nhân đó bảo hộ nàng, cũng đổ không chịu được miệng thiên hạ.

"Nương, không bằng chúng ta tới Bình gia thương nghị, đem hôn thư phế bỏ. Nương thấy thế nào?"

Triệu thị nghiêm túc cân nhắc, cuối cùng gật đầu, cũng chỉ có con đường này là có thể đi. Thị không dám trì hoãn, lập tức sai người đệ thiệp đến Thường Viễn Hầu phủ gặp thế tử phu nhân.

Cát thị giật mình, bởi vì chuyện Triệu Yến Nương, hầu phủ và Triệu gia, Đoạn gia đều không giao thiệp vậy Đoạn phu nhân tìm thị làm gì?

Trong lòng nghi hoặc nên thị vẫn gặp Triệu thị.


Triệu thị hỏi thăm sức khỏe Cát thị, sau đó tỏ vẻ khó xử:

"Hôm nay mạo muội tới cửa, thật sự là có chuyện cầu thế tử phu nhân hỗ trợ. Ngài cũng biết Đoạn phủ gần đây rất rối loạn, chúng ta làm cha mẹ, con cái làm sai, vẫn phải thay tụi nhỏ bôn tẩu."

Lời này nói đến tâm thế tử phu nhân, gần đây thị cũng rất sốt ruột, từ khi nháo qua chuyện hưu thư, thế tử rất lãnh đạm với Cát thị. Tương Nhi ở Đông Cung không được sủng ái, khoảng thời gian trước còn khóc lóc về nhà mẹ đẻ kể lể, muốn thị tuyển cho mấy nữ tử mạo mĩ không nơi nương tựa đưa vào Đông Cung cho nàng cố sủng.

Tâm thị đau như đao cắt, chọn hai nữ tử đưa đến cho nữ nhi, cũng không biết có tác dụng không. Cả ngày tâm trạng lo âu nhưng cả người để nói chuyện cũng không có. Cô em chồng còn chọn tam chọn tứ, nếu không phải cha chồng còn sống, thị thật sự muốn cho Bình Bảo Châu tái giá ra ngoài, tốt nhất là gả rất xa, không cần trở về nữa.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

"Ngươi nói không sai, con cái đều là của nợ. Đoạn phu nhân không cần lại đường cong ngõ quẹo, có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi."

"Ta liền nói thẳng, hôm nay ta tới là vì chuyện của Phượng Nương cùng Bình công tử. Bọn họ kiếp này có duyên không phận, khiến người tiếc hận. Bình công tử tiền đồ như gấm, tương lai nhất định có thể cưới thế gia quý nữ, giờ Phượng Nương tuổi cũng lớn. Ta không cầu nàng có thể gả vào nhà cao cửa rộng chỉ cầu về sau có thể phu thê mỹ mãn. Bọn họ hai người nam cưới nữ gả không liên quan với nhau, thế tử phu nhân ngài thấy đúng không?"

"Đó là tất nhiên."

Triệu thị như trút được gánh nặng cười:

"Thế tử phu nhân thật thông tình đạt lý, ta vô cùng cảm kích. Thế ngài thấy hôn thư cửa Bình công tử cùng Phượng Nương có phải nên hủy hay không?"

Thế tử phu nhân nghe Triệu thị nói cũng nhớ tới việc này. Bất quá hiện tại Cát thị cũng không dám tự làm chủ, tâm tư của nhi tử đối với Đoạn Phượng Nương thị biết rõ. Còn cha chồng nếu không thông báo không được, việc này không thể dễ nhận lời bây giờ.

"Việc này không nhỏ, ta phải thương nghị cùng hầu gia và thế tử, ngày khác lại hồi đáp."

"Thế tử phu nhân, ta tính nôn nóng, việc này một ngày không xong, ta ngày ngày khó an, thỉnh ngài lý giải cho tâm tình người làm nương. Bình công tử nhân trung long phượng, là cháu đích tôn hầu phủ, Đoạn phủ trèo cao không nổi, Phượng Nương mệnh khổ, ta chỉ cầu về sau con bé có thể an ổn qua ngày. Hôn thư chúng ta giữ cũng không làm gì, bất quá chỉ là đến kinh triệu phủ báo là sẽ trở thành phế thải, cũng không cần kinh động đến hầu gia."

"Đoạn phu nhân, ý tứ đó ta minh bạch rồi, ngươi yên tâm, ta sẽ tận lực khuyên cha chồng cùng thế tử. Bọn họ đều là người rộng lượng, sẽ không làm khó dễ các ngươi. Ngươi trở về chờ tin tức đi."

Triệu thị nói lời cảm tạ, cảm kích này nọ mấy lần mới rời hầu phủ.

Thế tử phu nhân thu thập lại rồi đi gặp thế tử, thế tử cùng Bình triều đang trong thư phòng. Nghe Cát thị nói xong, Bình Triều vô cùng vui mừng.

Khi nghe Phượng Nương cùng Đoạn Hồng Tiệm không viên phòng, và trở thành con gái Đoạn gia, hắn liền động tâm tư. Hiện tại nghe thêm hắn cùng Phượng Nương còn hôn thư thì càng vui mừng khôn xiết.

"Nương, Phượng Nương đã là thê tử của con, nào có thể vẫn ở lại nhà mẹ đẻ. Con đi Đoạn phủ đón nàng trở về."

Hắn nói xong, vội vã chạy ra bên ngoài, thế tử phu nhân bị con trai làm cho trở tay không kịp. Thị muốn cùng Đoạn gia từ hôn, sao lại biến thành muốn đón Đoạn Phượng Nương vào phủ?

"Triều ca nhi, việc này con đừng nóng vội." Thị vội đuổi theo ngăn Bình Triều.

"Nương, nhi tử nào có thể không vội. Trời xui đất khiến, mắt thấy con cùng Phượng Nương kiếp này có duyên không phận, ai ngờ quanh co, nàng vẫn là nương tử của con, con đi đón nàng hồi phủ thì có gì sai?"

Thế tử phu nhân khẩn trương:

"Đương nhiên là không ổn, nàng ta từng gả cho Đoạn công tử, đây là sự thật!"

"Thì có sao, nàng chưa từng cùng Đoạn công tử viên phòng, hiện tại trở thành muội muội người ta, đủ để lấp miệng người khác rồi."

Thế tử cũng đi ra, trừng mắt liếc Cát thị, vững vàng nói:

"Triều ca nhi, việc này không phải trò đùa, chúng ta muốn cùng tổ phụ con thương nghị rồi mới quyết định. Lại nói người Đoạn gia tới cửa là muốn từ hôn."


Tâm Bình Triều như một viên lửa nóng chậm rãi bình tĩnh, thầm nghĩ có lẽ từ hôn cũng không phải là ý Phượng Nương. Nàng là một người biết lễ nghĩa, tất nhiên là không để khó xử, nên mới từ hôn.

Hắn nghĩ xong liền chạy đến chỗ Thường Viễn Hầu, thế tử phu nhân cùng thế tử cũng đi qua.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Thường Viễn Hầu nghe xong trầm mặc không nói.

"Triều ca nhi, tổ phụ hỏi ngươi, ngươi một chút cũng không ngại Đoạn Phượng Nương từng gả cho người ta, cũng không ngại nàng ta là tỷ tỷ của Triệu Yến Nương sao?"

"Không ạ, tôn nhi không ngại. Nàng vốn là thê tử của cháu, nếu không phải do Triệu Yến Nương chặn ngang một chân, chúng cháu đã sớm là phu thê, đâu ra nhiều khúc chiết vậy."

Thường Viễn Hầu vỗ về vai hắn, thế tử cùng thế tử phu nhân khẩn trương nhìn, thế tử phu nhân không thích cùng Triệu gia, Đoạn gia có quan hệ gì, căng da đầu nói:

"Phụ thân, con dâu cảm thấy không ổn. Không nói đến việc Đoạn Phượng Nương từng gả chồng, chỉ cần nghĩ nàng cùng Triệu Yến Nương là tỷ muội, con dâu liền cảm thấy không thoải mái thay Triều ca nhi."

"Nương, nhi tử không ủy khuất, nhi tử cam tâm tình nguyện."

" Triều ca nhi con chớ quên, Triệu Yến Nương chết ở hầu phủ, Đoạn Phượng Nương còn có thể nguyện ý sao?"

Bình Triều nghe nương hỏi thật không trả lời được, hắn cũng bài xích Triệu Yến Nương, nhưng điều đó không thể ngăn hắn cưới Phượng Nương. Hắn kiên định nói với Thường Viễn Hầu:

"Tổ phụ, lòng tôn nhi chỉ muốn cưới Phượng Nương, nàng nên là thê tử của cháu, cháu tuyệt đối sẽ không làm người phụ lòng."

" Tốt, ngươi đã quyết định, tổ phụ đáp ứng ngươi."

Bình Triều đại hỉ:

"Đa tạ tổ phụ, cháu đi đón Phượng Nương hồi phủ."

Hắn hưng phấn giục ngựa chạy như điên đến Đoạn phủ. Đoạn Phượng Nương đang cùng Triệu thị thương nghị chuyện này, nghe hắn tới cửa hai mẹ con sắc mặt đại biến trao đổi ánh mắt.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Đoạn Thiếu Khanh tự mình ra tiếp kiến hắn, biết được hầu phủ còn nhận cửa hôn nhân này, còn coi Phượng Nương là Bình gia tức phụ, nên hắn tới đón Phượng Nương hồi phủ, không khỏi tâm hoa nộ phóng. Thầm nghĩ nữ nhi không có bạch thân mà vẫn thành hầu phủ Thiếu phu nhân, về sau cũng có thể giúp đỡ Hồng ca nhi. Ông ta lập tức gọi hiền tế, nghe tin Triệu thị tức giận chạy đến thiếu chút nữa ngất xỉu.

Vừa thấy Triệu thị hiện thân, Bình Triều vội vàng hành lễ gọi nhạc mẫu. Triệu thị ngăn hắn:

" Tiếng nhạc mẫu không vội gọi, hôm nay Bình công tử tới cửa, có được hầu gia cho phép?"

"Tất nhiên là có, tiểu tế biết Phượng Nương gặp không ít ủy khuất, về sau chắc chắn đối xử tử tế với nàng. Nàng ấy cùng con rể chính là phu thê, tiểu tế tới đón nàng về hầu phủ."

" Công tử quá nóng nảy, nếu đã nói Phượng Nương bị không ít ủy khuất, giờ công tử lại tùy tùy tiện tiện đón nàng đi, có phải càng làm ủy khuất Phượng Nương không?"

Bình Triều bừng tỉnh đại ngộ:

"Nhạc mẫu nói phải, là tiểu tế thiếu suy xét. Tiểu tế liền trở về chuẩn bị ngày mai vẻ vang đón nàng trở về."

"Ngày mai quá vội vàng, chúng ta cũng phải sửa sang lại của hồi môn gì đó, không bằng hoãn thêm mấy ngày đi."


Bình Triều suy nghĩ:

" Vậy ba ngày sau tiểu tế sẽ đến tiếp nương tử về.

"Ba ngày cũng quá ít, năm ngày đi."

Triệu thị lại thêm hai ngày, Bình Triều nghĩ năm ngày cũng được. Hắn chắp tay với Đoạn Thiếu Khanh cùng Triệu thị hành lễ:

"Nhạc phụ nhạc mẫu, tiểu tế cáo từ."

Đoạn Thiếu Khanh cười đưa hắn ra cửa.

Triệu thị xoay người vào nội viện, nói cho Phượng Nương biết tin.

Phượng Nương thập phần nôn nóng:

"Nương, Phượng Nương không tính gả cho hắn."

"Nương biết, nhưng nương thấy Bình Triều cũng thiệt tình, hầu phủ lại là nhà cao cửa rộng, con gả qua sẽ là Thiếu phu nhân, tương lai là hầu phu nhân. Nương nghĩ, nếu không con hãy buông tâm, thành thật kiên định cùng Bình công tử sinh sống."

"Không." Phượng Nương đứng lên:

" Con không tính gả cho hắn, hắn cùng Yến Nương từng là phu thê, con tưởng tượng đến đây, trong lòng đã khó chịu."

Triệu thị sắc mặt rối rắm, khụ khụ vài cái: " Vậy làm sao bây giờ? Các con có hôn thư, nói toạc ra hắn cũng có quyền lợi đón con đi."

Phượng Nương đi lại trong phòng vài vòng, rồi chậm rãi ngồi trên giường trầm tư không nói.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Tin tức truyền ra không đến một canh giờ, đã tới tai người Tư phủ. Tuy là Tư lão phu nhân sống cả đời cũng nghẹn họng trân trối.

"Đoạn gia cũng thật là náo nhiệt, giống như xướng tuồng."

"Còn không phải sao, so với hí khúc còn mơ hồ hơn ạ." Tư phu nhân cũng cảm thán:

"Đoàn Phượng Nương đầu tiên là bị hoán thân, muội gả thế tỷ, tiếp theo muội muội chết. Sau đó nàng ta không hiểu sao mà biến thành con gái Đoạn gia, cùng trượng phu trở thành huynh muội, giờ lại muốn cùng Bình công tử tiếp tục tiền duyên. Ta thấy chuyện như vậy rất ly kỳ khúc chiết, sao không có người nào đem viết thành thoại bản nhỉ?"

Trĩ Nương cười, chợt nghĩ đến một chuyện nên thần thần bí bí rời đi tìm Tư Lương Xuyên.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Tư Lương Xuyên đang ở trong thư phòng, nhìn thấy nàng lại đứng dậy đỡ.

Nàng nhìn kệ sách hứng thú bừng bừng hỏi:

"Phu quân, hiệu sách nhà chúng ta tự sản xuất sao? Hay chỉ mua bán thôi?"

" Sao nay nàng cảm thấy hứng thú vậy? Hiệu sách Tư gia in ấn đa số là kinh sử, thư tứ cũng có nhưng sách Tư gia xuất bản nhiều nhất. Sách nhà chúng ta không chỉ ở kinh thành mới có danh vọng, mà ở các châu huyện cũng được tôn sùng."

Trĩ Nương cười, tùy tay lấy một quyển sách, lật vài tờ. Nàng nhìn hết kệ sách mà không thấy một quyển tạp thư.

"Tư gia không in ấn tạp thư linh tinh sao?"

"Cũng có, chủ đề du ký quái này nọ, ngẫu nhiên cũng sẽ in một ít."

Nàng cười rạng rỡ, ngồi trước ghế đọc sách, hắn đứng ở một bên.

" Vừa lúc, chúng ta in thoại bản đi."


Tư Lương Xuyên nhíu mày, thoại bản? Sao nàng có ý tưởng này?

" Phu quân cũng biết Vĩnh Liên công chúa coi trọng phu thê ta, nàng ta sắp đại hôn, chúng ta cũng nên tỏ vẻ? Thiếp nghĩ tới nghĩ lui, nàng ta là công chúa, kỳ trân dị bảo gì không gặp qua, chi bằng đưa gì đó mới lạ, tỷ như đưa một phần đại lễ xuất kỳ bất ý. Phu quân thấy thế nào?"

Nàng nhẹ nghiêng đầu, ánh mắt tinh trong suốt lóng lánh sự tinh ranh cùng hài hước. Tư Lương Xuyên nhẹ nhàng mà xoa vài cái, một ngón tay chạm vào da đầu nàng. Nàng thoải mái muốn híp mắt.

"Nàng muốn viết thoại bản như thế nào?"

Nàng lập tức lấy tinh thần đứng lên, đem Lương Xuyên ấn trên ghế:

"Thiếp đọc, phu quân viết."

" Cũng được." Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Hắn lấy bút, chấm mực nước. Hai người một người nói, một người viết, cực nhanh câu chuyện xưa mạch lạc đã sôi nổi trên giấy. Còn lại sẽ giao cho người chuyên viết thoại bản trau chuốt.

Chuyện xưa kể về một vị công chúa, để tránh kiêng kị, nên hư cấu triều đại, hư cấu tên người. Vị công chúa này ái mộ một đại thần, nhiều lần gặp gỡ, tuy nhiên đại thần đã có thê tử, nên chỉ có thể lảng tránh công chúa. Vì thế công chúa tìm cách làm hại thê tử của đại thần đó, mong muốn diệt trừ để thay thế thê tử người ta, năm lần bảy lượt vẫn chưa đắc thủ. Mắt thấy công chúa tuổi lớn, nên hoàng đế tứ hôn, ngàn chọn vạn tuyển cuối cùng chọn một thần tử khác. Công chúa vì không muốn xuất giá, sai người ám sát thần tử kia, thần tử không biết việc công chúa làm, y mệnh cưới công chúa. Công chúa xuất giá lại không chịu cùng Phò mã viên phòng, còn hạ độc Phò mã, bị Phò mã biết được trong lúc vô ý. Lần đó bị ám sát thiếu chút nữa bỏ mạng cũng là do công chúa làm hắn không khỏi hãi hùng khiếp vía. Mạo hiểm tố giác với hoàng đế, sự thật bày ra, công chúa không thể chống chế. Thẹn quá thành giận giết chết Phò mã ngay đại điện, hoàng đế không thể giao đãi với người trong thiên hạ, đành phải nhịn đau đem công chúa đến hoàng lăng, cả đời không thể ra ngoài.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Nàng chậm rãi nói xong, Tư Lương Xuyên cũng thu bút. Tư Lương Xuyên đợi khô mực, Trĩ Nương hưng phấn hỏi:

"Phu quân thấy thoại bản này có thể tìm gánh hát diễn không?"

"Đương nhiên có thể, theo ta thấy, nếu viết thành thoại bản, hẳn là có thể kiếm tiền. Nếu có lợi nhuận sẽ đều là của nàng."

"Thật vậy chăng?" Trĩ Nương kinh hô, nàng từ trước đến khi tới nơi đây, nàng chưa từng tự kiếm ra một phân tiền.

"Đương nhiên là thật sự, đây là chủ ý của nàng, kiếm ra tiền tất nhiên thuộc về nàng."

"Cảm ơn phu quân!"

Trĩ Nương khom lưng, hôn hắn, ánh mắt hắn lập tức trở nên u ám. Nàng ngồi vào đùi hắn, ôm cổ hắn, âm thanh mềm mại ngọt ngào bên tai. Trong hắn lặp lại tiếng vọng nàng nói:

"Phu quân, đã qua ba tháng."

Ấn theo đại phu nói ba tháng qua thai đã ổn, chuyện XX có thể. Nàng nói xong xấu hổ vùi đầu trong lòng ngực hắn. Hắn vòng tay ôm nàng, một tay khác nâng mình đứng dậy. Một tay mở cửa thư phòng, nói với Hứa Cảm:

"Thiếu phu nhân thân mình không khoẻ, ta ôm nàng trở về."

Hứa Cảm thưa dạ, vội hỏi:

" Có muốn tiểu nhân đi thỉnh đại phu không?"

"Không cần, nàng choáng váng thôi, nghỉ ngơi liền tốt."

Nói xong, hắn ôm nàng chạy đi thật nhanh.

Sắc trời đã tối, sao trời hạo nguyệt. Xuân hạ luân phiên mùa, chỗ nào cũng là hương hoa cỏ. Nàng vẫn đem đầu vùi trong ngực hắn, nghe tim đập như nổi trống ầm vang. Hắn từng bước đi nhanh, tâm nhảy rộn ràng.

Họ tới phòng, Hải bà tử tưởng có chuyện gì, cũng đúng lễ hỏi thăm, Tư Lương Xuyên thoái thác y khi nãy. Tiến vào phòng ngủ, hắn vươn chân đóng cửa lại. Nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, bàn tay nhẹ kéo màn lụa. Hắn xoay người ôm nàng. Hai người tính tính tình tang. Trăng khuya xấu hổ e thẹn tránh sau tầng mây, chỉ thấy trời đêm đầy sao, chợt lóe đôi mắt rình coi cảnh đẹp.

Soái – Đào Quân Trang 05.10.2019

Lời của Soái: Bà con cô bác thấy cảnh nóng của các lão phu nhân hấp dẫn hong quý vị ha.... Thật sự là truyện nào cũng giống vậy hết nên phù hợp mọi độ tuổi hén,,, Lời văn tương đối quen thuộc...

Thật ra, Soái đang mong muốn có một bộ truyện nói riêng về Triệu Phượng Nương khi trùng sinh, biết đâu nếu có Soái sẽ đào 1 cái hố mới...

Dạo này, mọi người cũng không còn nhiều thời gian rảnh để đọc truyện, chúc mọi người cuối tuần nghỉ ngơi thư giãn thật thoải mái nha


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.