Người nhà đó thấy Trĩ Nương không có truy cứu trách nhiệm, tất nhiên là ngàn ân vạn tạ, không ngừng nói mang ơn đội nghĩa này nọ. Điều nên hỏi cũng đã hỏi qua, Trĩ Nương cũng không giữ bọn họ lại, mắt thấy người vây xem ngày càng nhiều nên thả cho bọn họ rời đi. Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
Xa phu cùng Hứa Lịch kéo xe ngựa ra. Thanh Hạnh cùng Ô Đóa đỡ nàng lên xe, Thanh Hạnh không ngồi vào xe mà lén đuổi theo người nhà kia.
Trở lại trong phủ, Tư lão phu nhân nghe nói lại tình hình nguy hiểm khi đó liên thanh kinh hô. Hai tay kéo Trĩ Nương đánh giá. Thấy nàng vẫn ổn, lòng mới bình tâm. Tư phu nhân có chút không yên tâm, sai người mời đại phu đến bắt mạch, biết được mạch tượng vững vàng, mới an tâm.
Sau đó, Tư lão phu nhân một hai bảo nàng nằm dưỡng thần.
Tư Lương Xuyên tiến vào cửa, Tư phu nhân liền nói cho hai cha con họ chuyện hôm nay. Sắc mặt hắn biến đổi vội đến phòng mình, Trĩ Nương nghe Tư lão phu nhân lẳng lặng nằm ở trên giường, nhìn trượng phu tiến vào nhoẻn miệng cười nhìn hắn. Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
Hắn mới vừa về đã nghe Hứa Lịch kể, trong lòng cũng lo sợ không thôi. Nàng ngồi dậy, nhẹ giọng kể chuyện hôm nay một lần nữa, cuối cùng mới nhỏ giọng nói:
" Ngựa bị đinh châm, không điên lên mới là lạ. Nếu thật là ngộ thương người khác còn đỡ, chỉ sợ là bị người có tâm bắn lén, tránh ở chỗ tối khó lòng phòng bị. Thiếp đã phái Thanh Hạnh đi tìm hiểu về người nhà đó, chắc sắp sẽ trở về."
Quả nhiên, không đến một nén hương sau, Thanh Hạnh đã trở lại.
Tư Lương Xuyên tự mình hỏi nàng ta, Thanh Hạnh đem chi tiết nhất nhất kể lại. Người nhà đó xác thật là làm buôn bán, từ khi tách ra cũng không có đi lại trên đường nữa mà lập tức trở về nhà.
Thanh Hạnh nhìn số nhà biết được người nhà đó họ Chung, còn tới chung quanh hỏi thăm. Láng giềng nói nhà họ làm buôn bán nhỏ, cuộc sống không tồi, Chung lão gia là người hòa khí, đối đãi với hàng xóm cũng rất hào phóng. Thanh Hạnh lại hỏi gần đây Chung gia có khách tới không, hàng xóm nói không có thấy ai.
Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
Trĩ Nương lẳng lặng nghe nàng ta nói xong, mới bảo nàng ta đi xuống.
"Phu quân thấy thế nào? Thiếp thấy người Chung gia hẳn là không có quan hệ gì, bọn họ không có khả năng táo bạo hại thiếp, làm vậy với bọn họ cũng không có nửa điểm chỗ tốt. Theo thiếp thấy, chắc là có người ở trên xe ngựa họ thần không biết quỷ không hay quấy phá, thứ hai có chuyện cũng có người nhà họ Chung gánh tội thay, chúng ta cũng tìm không thấy người phía sau màn."
Tư Lương Xuyên lạnh mặt đỡ nàng nằm xuống:
"Việc này là ta sơ sót, nàng chớ nghĩ nhiều, ta sẽ phái người điều tra."
" Phu quân đã làm được rất nhiều thứ, nếu không phải chàng phái Hứa Lịch đi theo thì thiếp cũng không có khả năng bình yên vô sự."
Trĩ Nương ngoan ngoãn nằm xuống, nghĩ nghĩ lại nói:
"Phu quân, từ xưa lòng người khó dò. Nếu có người muốn diệt trừ tthiếp, tất nhiên là ta có thể tìm ra."
Tư Lương Xuyên nhìn nàng. Nàng trào phúng cười, trong mắt phát ra sự sắc bén: "Từ trước đến nay thiếp đều tin một đạo lý, một việc có thể từ giữa trục lợi tất nhiên là có người làm chủ. Nếu thật sự xảy ra chuyện với thiếp, chàng xem ai là được lợi nhất?"
Mắt Tư Lương Xuyên gợn sóng, thay nàng dịch chăn.
"Nàng đừng nghĩ nữa, vô luận là ai ta cũng sẽ giúp nàng bắt được."
Trĩ Nương nghe lời nhắm mắt lại, tựa nói mớ:
"Lòng thiếp đã biết là ai."
" Ừ, ta đã biết." Tư Lương Xuyên nói sửa tóc nàng. Nàng nghiêng đầu dán trên tay hắn, cảm giác tâm an. Tư Lương Xuyên chăm chú nhìn mặt thê tử, không chuyển động.
Trĩ Nương ngủ một giấc thật trầm, ngủ đến tối. Tỉnh lại khi nghe bên ngoài có tiếng người nói, nàng gọi Ô Đóa, Ô Đóa cẩn thận tiến vào:
"Thiếu phu nhân, trong cung có người tới truyền lời, nói Vĩnh Liên công chúa mời ngài ngày mai tiến cung làm khách."
Vĩnh Liên công chúa? Trĩ Nương ý vị không rõ cười.
Tư Lương Xuyên lạnh mặt nói:
"Nàng cứ nói thân mình không khoẻ, không tiện tiến cung."
"Không, nàng ta là công chúa, nếu nàng ta tương mời, thiếp sao có thể không cho mặt mũi. Phu quân yên tâm, tuy rằng tiến cung không thể mang theo nha đầu, nhưng thiếp có thể tìm Hoàng Hậu nương nương mượn người."
Nàng quật cường kiên định như khi mới gặp, khuôn mặt nhỏ làm người nhìn loá mắt. Hắn còn muốn khuyên nhưng nuốt xuống:
" Được, nàng tiến cung trước thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương sẽ tự an bài."
Trĩ Nương cười rộ lên:
"Bất quá là tiến cung mà thôi, đơn giản là đi uống trà, nghe nàng ta khuê oán. Thiếp sẽ cẩn thận, nước trà điểm tâm thiếp đều không chạm vào."
Hắn ngưng trọng nhìn nàng, nàng vẫn cười, lòng phu thê hai người biết rõ.
Chuyện ban ngày nếu xác thật là có người cố ý, người đầu tiên nàng hoài nghi chính là Vĩnh Liên công chúa, tiếp theo chính là Triệu Phượng Nương.
Nàng từ Độ Cổ tới kinh thành, ở kinh thành cũng không nhận thức người nào khác. Nàng gả cho phu quân, có rất nhiều người đố kỵ, nhưng không cam lòng nhất hẳn là Vĩnh Liên công chúa, nàng không quên trước kia khi tiến cung, Vĩnh Liên công chúa nhìn phu quân nàng thế nào.
Còn vì sao hoài nghi Triệu Phượng Nương, nàng cũng không nói được, theo lý thuyết nàng cùng Triệu Phượng Nương không xung đột lợi ích. Nhưng dựa vào trực giác, nàng cảm thấy Triệu Phượng Nương không thích nàng, thậm chí là mang theo địch ý.
Tư Lương Xuyên không vì nàng chẳng hề để ý mà thả lỏng:
"Nàng vào cung Hoàng Hậu, nếu Hoàng Hậu không nhắc tới, nàng cứ chủ động nhờ Cầm ma ma bồi nàng."
" Vâng, thiếp biết." Trĩ Nương gật đầu.
"Phu quân đối Vĩnh Liên công chúa có ấn tượng ra sao? Nàng ta mời thiếp tiến cung, thực sự làm người ta thụ sủng nhược kinh."
"Không có, nữ tử thiên hạ trừ nàng, ta cũng không nhớ rõ ai." Tư Lương Xuyên lạnh lùng nói, Trĩ Nương không có so đo hắn lạnh lùng, nghe thế tâm hoa nộ phóng, xảo tiếu xinh đẹp.
Vĩnh Liên công chúa công khai mời nàng, dù là chờ không kịp mà muốn diệt trừ nàng, theo lý mà nói cũng không có khả năng sẽ tự động thủ, sợ là đối phương sử dụng ám chiêu.
Bất luận là nữ nhân nào, biết được trượng phu bị mơ ước, trong lòng đều sẽ không thoải mái. Nếu đối phương chỉ là yêu thầm thì thôi, nếu muốn diệt trừ nàng để thay thế, mà nàng một sự nhịn chín sự lành, chỉ sợ không được. Dù đối phương là công chúa, nàng cũng không muốn làm thế. So với trốn tránh, chi bằng đối diện xem Vĩnh Liên công chúa muốn chơi chiêu gì.
Nàng phái người đệ thẻ bài vào cung, truyền tới Đức Xương Cung nói ngày mai nàng muốn vào cung.
Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
Hoàng Hậu nương nương tiếp nhận thẻ bài Cầm ma ma đưa qua, ý cười nổi lên:
"Bổn cung lâu rồi không thấy Trĩ Nương, vẫn luôn nghĩ hiện tại thân mình nàng không tiện, nên cũng không triệu kiến. Có lẽ là thai đã ổn, nàng mới đệ thẻ bài tiến cung."
"Nương nương, nô tỳ nghe nói, hôm nay Vĩnh Liên công chúa phái người ra cung mời Tư Thiếu phu nhân ngày mai tiến cung."
Hoàng Hậu mặt lạnh thu tươi cười:
"A, còn có việc này? Vĩnh Liên không phải nói thân mình không khoẻ sao lúc này lại mời Trĩ Nương tiến cung?"
Cầm ma ma không nói lời nào.
Hoàng Hậu đem thẻ bài đặt ở một bên:
"Ngày mai ngươi phái người chờ ở cửa cung, Trĩ Nương tiến cung thì ngươi đem người dẫn đến chỗ bổn cung."
" Vâng, nô tỳ minh bạch." Cầm ma ma an bài đi xuống.
Hôm sau, Trĩ Nương vừa tiến cung đã thấy Cầm ma ma tự mình ra nghênh đón. Tiểu thái giám Vĩnh Liên công chúa phái tới không dám dị nghị, trở về bẩm báo cho chủ tử.
Trĩ Nương nhìn bốn người nâng liễn, trong lòng chính nghi hoặc, liền nghe Cầm ma ma nói:
"Thiếu phu nhân hiện giờ là phụ nữ có mang, Hoàng Hậu nương nương săn sóc Thiếu phu nhân, mệnh cho nô tỳ chuẩn bị mềm liễn, thỉnh Thiếu phu nhân thượng liễn.
Nàng không cự tuyệt, từ cửa cung đến Đức Xương Cung xác thật đoạn đường phải đi rất xa, hai cung nữ đỡ nàng, an ổn ngồi trên liễn.
Liễn nâng đến cửa Đức Xương Cung, bọn thái giám ngồi xổm xuống hạ thấp liễn, Trĩ Nương đỡ tay Cầm ma ma chậm rãi đi xuống.
Tiến vào trong điện, Hoàng Hậu nhìn chung quanh. Trĩ Nương hành lễ xong, ngồi ở ghế Cầm ma ma chuẩn bị.
Hoàng Hậu vẫn luôn đánh giá nàng, xem khí sắc trên mặt mới lộ ra ý cười.
"Bổn cung nhiều ngày không gặp ngươi, hôm nay vừa thấy, khí sắc rất tốt, bổn cung rất an ủi."
"Đều là nhờ phúc dì, từ khi nhận được thực đơn phương thuốc, cháu cũng không nôn nữa. Qua ba tháng ăn uống khôi phục, thân mình nhẹ nhàng rất nhiều."
"Ngươi dùng tốt là được." Hoàng Hậu ý cười càng sâu: "Nương ngươi gần đây thế nào, cũng đã lâu không thấy tiến cung, bổn cung rất là nhớ mong."
"Nương hết thảy đều ổn, cũng luôn nói nhớ dì, lúc trước bởi vì đại ca muốn khảo thí, nương cũng không được nhàn."
Hoàng Hậu gật đầu, biết nàng đều là lời nói thật.
Hàn huyên đến chuyện Vĩnh An, tính ngày Vĩnh An còn không tới một tháng sẽ sinh. Trĩ Nương nghĩ chờ lúc ra cung, chọn ngày đến phủ công chúa làm khách.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Vĩnh Liên công chúa phái cung nữ tới thỉnh. Trĩ Nương ngượng ngùng nói với Hoàng Hậu ý đồ khi đến. Hoàng Hậu biết nàng muốn đi cung Vĩnh Liên, phái Cầm ma ma đưa nàng qua đi, nàng tạ ơn cáo từ. Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
Điện của Vĩnh Liên công chúa cạnh cung Hiền phi. Trong cung trồng đầy phong lan, lúc này xuân ý dạt dào, phong lan nở đan xen cây bích đào,
Đầu xuân hoa nở rộ, xuân phong thổi nhẹ cánh hoa bay múa. Cầm ma ma bồi Trĩ Nương đi vào, Vĩnh Liên nhìn Cầm ma ma, thần sắc chưa thay đổi. Sắc mặt nàng ta còn tái nhợt, bọc tuyết trong áo hồ ngồi trên sạp điềm đạm đáng yêu.
Trĩ Nương hành lễ, nàng ta vội mời Trĩ Nương ngồi xuống:
"Tư Thiếu phu nhân là khách ít đến, bổn cung vẫn luôn muốn thỉnh ngươi tới cung làm khách. Bất đắc dĩ thân mình bổn cung không biết cố gắng, cảm thấy lực bất tòng tâm. Nghe nói Tư Thiếu phu nhân đã mang thai, sẽ không trách bổn cung bảo ngươi tiến cung chứ?"
"Công chúa mời thần phụ, là vinh hạnh, thần phụ nhận ân điển, vui mừng không kể." Trĩ Nương ngồi ở sạp gụ, trên mặt tươi cười.
Vĩnh Liên thực vừa lòng câu nàng trả lời, nói với Cầm ma ma:
"Ma ma về Đức Xương Cung hầu hạ mẫu hậu đi, mẫu hậu không rời ngươi mà. Tư Thiếu phu nhân ở chỗ bổn cung, bổn cung nhất định sẽ chiếu cố hảo nàng."
Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
"Công chúa, Tư Thiếu phu nhân không quen thuộc đường trong cung, sợ sẽ đi nhầm địa phương. Hôm nay nương nương mệnh nô tỳ đi theo Tư Thiếu phu nhân, nô tỳ không dám kháng mệnh."
Vĩnh Liên công chúa cười khẽ một chút, rồi dùng khăn che miệng ho khan:
"Một khi đã như vậy, ngươi liền lưu lại đi."
"Tạ công chúa." Cầm ma ma uốn gối hành lễ, đứng sau Trĩ Nương.
Vĩnh Liên công chúa vỗ ngực, cung nữ nhỏ giọng nói:
"Công chúa, nếu cảm thấy không khoẻ, không bằng ra bên ngoài đi dạo một chút, có lẽ sẽ dễ chịu một ít."
Nàng ta gật đầu, nhìn Trĩ Nương xin lỗi:" Thân thể bổn cung thật là không dùng được, vốn muốn cùng ngươi ngồi nói chuyện. Nếu ngươi không ngại, chúng ta đi dạo Ngự Hoa Viên một chút đi."
Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
Trĩ Nương nào có ý phản đối, đứng dậy bước đi theo sau nàng ta.
Trong Ngự Hoa Viên cũng đầy mùi hoa. Hình thái khác nhau thúy bách vân tùng, hoặc thành hoa dạng xòe ô, hoặc cong như cổng vòm, đan xen ở quanh núi giả.
Vĩnh Liên công chúa đi trước, cung nữ lót lông cáo trên ghế gần đó. Nàng ngồi xuống, ý bảo Trĩ Nương cũng ngồi xuống. Trĩ Nương theo lời, ngồi đối diện nàng ta nhanh chóng nhìn chung quanh. Chung quanh có hai khỏa vân tùng, như hai đóa hoa đứng ở hai bên.
Núi giả đá lởm chởm thiên hình vạn trạng. Các cung nữ bắt đầu dâng điểm tâm, nương theo thân hình cung nữ, Trĩ Nương ngẩng đầu xem đỉnh núi giả.
Nàng đúng lúc nhìn một khối đá, hình như vừa vặn ở nơi đó mà tâm kinh run sợ. Nàng biết, viên như vậy chỉ cần ngoại lực nhỏ là có thể rơi xuống dưới. Trong lòng rùng mình, nàng vẫn làm bộ như không có việc gì cúi đầu, hơi dịch thân mình. Soái – Đào Quân Trang 25.09.2019
"Bổn cung cùng Tư Thiếu phu nhân nói chút chuyện, các ngươi đi xa chút chờ đi." Vĩnh Liên công chúa phân phó cung nhân.
Các cung nhân tránh ra ngoài một trượng, Cầm ma ma cũng lui khỏi Trĩ Nương.
Vĩnh Liên công chúa mời Trĩ Nương ăn điểm tâm, nàng ngượng ngùng cười nói:
"Thần phụ sợ là cô phụ ý tốt của công chúa, thật sự là hài tử quá kén ăn, thần phụ ăn cái gì cũng phun ra, không khỏi thất nghi, thần phụ vẫn nên không ăn."
"Bổn cung cũng nghe hoàng tỷ nói, nữ tử có thai đặc biệt khó ăn. Tư Thiếu phu nhân nếu ăn không ngon, bổn cung cũng không miễn cưỡng. Không bằng dùng chút trái cây đi, bổn cung nghe nói ngươi thích ăn trái cây, có thai thích nhất là trái cây mà."
Trĩ Nương cảm ơn.
Lúc này, liền có cung nữ nâng mâm hoa quả cắt nhỏ. Nàng ta chầm chậm đi đến, bước chân thực nhẹ nhưng lại bất đồng với cách các cung nữ được huấn luyện đi đứng uyển chuyển nhẹ nhàng mà như cố tình giả vờ.
Rất quen thuộc, bộ dáng đó Trĩ Nương đã gặp qua. Bên người nàng có Thanh Hạnh, đi đường cũng như thế, đó là cách nữ tử có thân thủ mới có biểu hiện đó. Đây không phải một cung nữ bình thường.
Nàng nhắc bản thân.
Vĩnh Liên công chúa ý bảo cung nữ đem trái cây để phía bên Trĩ Nương, cung nữ nâng mâm một tay, một tay khác chỉ rũ tại bên người. Trĩ Nương nhìn chằm chằm vào nàng ta, vừa lúc nhìn thấy trong tay nàng ta cầm đá, trong lòng hiểu rõ. Tay phải chậm rãi đem tay đặt ở trên đầu, tựa như lơ đãng vỗ búi tóc.
Trong búi tóc nàng cắm hai cây trâm, trong đó có một cây, là cây trâm kép khi trước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]