Hoàng Hậu nhìn nàng, thấy nàng ăn hai khối mới buông nĩa, ý cười gia tăng.
"Vĩnh An không thích ăn mấy món này, khi mới vừa có thai ngày nào cũng la hét cơm hải tương, may Phò mã ngăn chỉ dám cho nàng ăn một ít không dám cho nàng ăn nhiều."
Hoàng Hậu nói xong lại nở nụ cười. Trĩ Nương cũng cười, thai phụ có khẩu vị rất quái dù muốn ăn gì cũng chẳng lạ, Hoàng Hậu nói đến hải tương khá giống tương đời sau chẳng qua là bên trong bỏ thêm thịt băm lên men làm thành, vị khá nặng. Vĩnh An công chúa sau khi có thai mới thích ăn hải tương.
"Bổn cung nhớ khi Vĩnh An còn nhỏ khẩu vị cũng mặn, ngự trù đều biết nên lúc đưa thiện luôn cho nhiều thêm một ít muối."
Hoàng Hậu nói với Trĩ Nương:
"Khi ngươi còn nhỏ thích ăn gì?"
Trĩ Nương sửng sốt và có chút khó xử. Nàng không phải nguyên chủ, nên không biết nguyên chủ thích ăn gì, mà có thích ăn gì tám phần cũng chẳng được ăn.
Hoàng Hậu lại hiểu lầm ý nàng cho rằng nàng là nhớ tới lúc khổ cực trước kia:
"Xem này bổn cung hỏi linh tinh rồi, những năm đó ngươi cùng nương chịu khổ biết bao."
Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Trĩ Nương không biết trả lời sao đành cúi đầu. Hoàng Hậu đoán rằng nàng khổ sở, hoàng hậu càng thêm khẳng định mình làm đúng, Liên Tú cùng Trĩ Nương không thể thinh không mà chịu khổ, nhiều năm khổ tâm của bà không thể uổng phí.
Cầm ma ma nhìn thái giám ra giấu, nhẹ giọng báo với Hoàng Hậu:
"Nương nương, nô tỳ ra ngoài trong chốc lát."
Hoàng Hậu vẫy vẫy tay.
Cầm ma ma ra cửa, tiểu thái giám vội tiến lên bẩm báo sự tình. Nguyên lai là Thường Viễn Hầu cho rằng cái chết của Triệu Yến Nương đã xong, xuống mồ an ổn. Ai ngờ Triệu gia ngăn đón không cho, hầu phủ rất lộn xộn, hiện tại càng rối ren.
Cầm ma ma bảo tiểu thái giám đi xuống, tiến vào trong điện, nhỏ giọng nói nhỏ vào tai Hoàng Hậu, mắt Hoàng Hậu lạnh lùng lại thở dài một hơi.
Thần sắc ngưng trọng nói với Trĩ Nương: "Trĩ Nương, vô luận phát sinh chuyện gì, ngươi đều phải nhớ bảo hộ hài tử trong bụng, trên đời này không có gì quan trọng hơn con của mình." Trĩ Nương thấp giọng đáp ứng.
Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Nàng rất muốn hỏi, nếu ngài thật sự yêu hài tử, thì sao bởi vì muốn con trai mà đem nữ nhi bỏ? Mắt Hoàng Hậu mang theo lo lắng, Trĩ Nương phiền muộn rũ mắt.
Nàng đoán Hoàng Hậu hẳn là ám chỉ chuyện Thường Viễn Hầu phủ, Thường Viễn Hầu phủ muốn dùng một nha đầu đã chết cho qua chuyện Triệu Yến Nương, phụ thân khẳng định không đáp ứng. Hoàng Hậu sợ nàng bị chuyện hầu phủ làm ảnh hưởng tâm tình, bất lợi với việc dưỡng thai. Trên thực tế, nàng cũng không để ý chuyện này.
Thường thì canh giờ này, nàng đều nằm trên giường nghỉ ngơi, hiện giờ đang ở trong cung nên không thể ngủ. Nhưng phản ứng từ thân thể không thể ngăn được, nàng vội dùng tay áo che miệng ngáp một cái.
Hoàng Hậu mắc cười ấm áp như mùa xuân. "Trĩ Nương nếu mệt mỏi thì đi vào trong điện ngủ đi."
"Dì, không có việc gì đâu ạ, chỉ là hay ngáp mà thôi." Trĩ Nương vội vàng cự tuyệt.
Hoàng Hậu kiên trì:
" Khi có thai nhất định không thể mệt mỏi, có dì nơi này, ngươi còn khách khí làm gì. Thân mình quan trọng nhất, chờ ngươi ngủ một hồi, cũng tới giờ cơm trưa, vừa lúc bồi dì dùng thiện đi, bổn cung ăn một mình không có khẩu vị." Ánh mắt của hoàng hậu không sắc bén nữa, mà đang nhìn Trĩ Nương chờ đợi, Trĩ Nương rũ mắt động dung đáp ứng.
Hoàng Hậu cười, Cầm ma ma nghe giọng, vội vàng nâng Trĩ Nương đến nội điện. Trĩ Nương bị đưa tới tây trắc tẩm điện, bên trong hết sức hoa lệ, cái bàn đầu giường để các đồ nữ tử thường dùng, có lẽ có người ở đây.
"Tư Thiếu phu nhân mời, trước kia Vĩnh An công chúa mỗi lần tới Đức Xương Cung, nếu mệt mỏi thì ở chỗ này nghỉ tạm." Cầm ma ma giải thích không khác điều Trĩ Nương đoán lắm.
Cầm ma ma hầu hạ nàng bỏ áo ngoài, nằm trên giường, sau đó đóng cửa rời đi nhưng sai người canh cửa.
Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Trĩ Nương nhìn màn lụa trên đỉnh đầu, mẫu đơn xa hoa diễm lệ. Nàng nhắm mắt lại, suy nghĩ vì sao mình đồng ý tới nội điện nghỉ ngơi, có thể là không đành lòng nhìn Hoàng Hậu nương nương thất vọng. Dường như từ khi có thai tới nay, tâm tư nàng trở nên mẫn cảm, một chút việc nhỏ đều có thể làm nàng hoài cảm rất lâu. Nguyên bản cho rằng ở chỗ lạ sẽ ngủ không được, ai ngờ nhắm mắt miên man suy nghĩ thế nhưng ngủ luôn.
Trong mơ mơ màng màng nàng tựa hồ cảm giác có người ngồi ở bên cạnh chuyên chú nhìn nàng. Nàng chậm rãi mở mắt liền thấy Hoàng Hậu nương nương mỉm cười.
"Ngươi tỉnh, nghỉ ngơi chốc lát có khỏe hơn không?"
Trĩ Nương chống tay ngồi dậy:
"Đa tạ dì, Trĩ Nương ngủ rất ngon."
"Vậy tốt rồi, bụng có đói không? Nên dùng bữa?"
" Được ạ, dì vừa hỏi cháu cảm thấy có chút đói rồi."
Trĩ Nương nói xong, xốc chăn gấm, Cầm ma ma đã tiến lên, hầu hạ nàng mặc quần áo mang giày.
Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Hoàng Hậu nắm tay nàng, ra trắc điện xuyên qua hành lang, đi vào chính điện.
Hai người lớn lên cực giống nhau, phảng phất như tỷ muội. Lúc họ tiến vào chính điện Kỳ Đế cũng cảm thấy hoa mắt, không rõ bản thân ở nơi nào. Không biết là ở Chúc Vương phủ nhiều năm trước, hay là hoàng cung. Người giống như Lam Tú.... Trĩ Nương vội hành lễ, Kỳ Đế giơ tay ý bảo nàng đứng lên.
Hoàng Hậu cười nói:
"Hôm nay Tư Thiếu phu nhân tiến cung bồi thần thiếp, thần thiếp cao hứng nên lưu nàng lại dùng cơm trưa."
"Vừa lúc, trẫm cũng đói, cùng nhau ăn đi."
Trĩ Nương cúi đầu, nhìn Kỳ Đế lướt qua nàng nắm tay Hoàng Hậu, ngồi vào trước bàn. Nàng khó xử không biết là nên theo hay nên cáo lui. Đúng lúc vào lúc này, nàng nghe được Hoàng Hậu gọi:
"Trĩ Nương cũng vào đi."
Cầm ma ma dẫn nàng đến trước bàn, ngồi bên tay Hoàng Hậu nương nương. Kỳ Đế dùng ngón tay ra dấu thái giám bảo các cung nhân bắt đầu truyền thiện. Trĩ Nương lần đầu tiên cùng Đế hậu dùng bữa, không dám ngẩng đầu lên. Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Chỉ chốc lát sau các cung nhân nối đuôi tiến vào, trong tay nâng mỹ vị ngự trù tỉ mỉ nấu nướng. Bởi vì chiếu cố khẩu vị Trĩ Nương nên hôm nay ngự thiện đều rất thanh đạm, Hoàng Hậu nương nương hơi ngượng ngùng nói:
"Thần thiếp không biết hôm nay bệ hạ sẽ đến, cho nên chỉ chuẩn bị đồ ăn tương đối đơn giản."
"Không sao, trẫm ăn cũng quen, Hoàng Hậu hay quên, trước kia trẫm thường xuyên bồi nàng dùng bữa, đồ ăn cũng thanh đạm thật nhiều mà."
Hoàng Hậu nhấp môi cười, khi hoài thai mấy hài tử nghén nhiều nên ăn không vô gì, đồ ăn rất đạm bạt. Khi đó bệ hạ bồi hoàng hậu dùng cơm, đều không để người khác thêm đồ ăn mà hai người cùng nhau ăn thôi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hoàng hậu đỏ ửng, nhưng tiêu tán rất nhanh. Trĩ Nương cúi đầu, âm thầm cân nhắc, nghe bệ hạ cùng Hoàng Hậu nói chuyện, nàng đối với đôi phu thê tôn quý nhất trên đời cũng có vài phần cảm tình, ít nhất bệ hạ đối với nương nương có tình nghĩa. Kỳ Đế động đũa, cung nữ ở sau Trĩ Nương bắt đầu chia thức ăn. Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Thức ăn hôm nay xác thật là chiếu cố nàng, thoạt nhìn không có món tanh, kỳ thật khi ăn đến trong miệng, cho dù món đơn giản cũng tươi ngon vô cùng, có hương gà nhẹ. Bữa cơm này Trĩ Nương thấy ngon nhất gần đây, không chỉ không nôn còn ăn không ít. Hoàng Hậu xem mà an ủi trong lòng.
Khi nghe nói Trĩ Nương có thai tương tự mình, hoàng hậu liền nổi lên tâm tư. Sinh dưỡng mấy hài tử để đối phó khi ăn uống không tốt nên nghiên cứu một thực đơn. Cầm ma ma cũng đợi ăn cơm xong thì giao cho Trĩ Nương.
Trĩ Nương cảm tạ Hoàng Hậu.
Đầu bếp Tư phủ trên phương diện này cũng rất lợi hại, nhưng nàng cũng chỉ có thể ăn một ít, lại không bằng thực đơn Hoàng Hậu chuẩn bị. Kỳ Đế là nam tử, hỏi Trĩ Nương vài câu liền đứng dậy bãi giá. Trong Đức Xương Cung chỉ còn lại Hoàng Hậu nương nương cùng Trĩ Nương.
Giờ Mùi vừa đến, Trĩ Nương đứng dậy cáo lui.
Hoàng Hậu lôi kéo tay nàng:
" Sau này rảnh thì tới trong cung bồi bổn cung nhé."
" Vâng dì ạ."
Cầm ma ma dẫn Trĩ Nương ra Đức Xương Cung. Trĩ Nương cũng cáo biệt bà, cung nữ thái giám dẫn ra cung.
Ngoài cửa cung xe ngựa cùng Ô Đóa Thanh Hạnh đều đang chờ nàng. Nhìn thấy nàng ra họ vội vàng tiến lên đỡ, Ô Đóa vén rèm, Thanh Hạnh đỡ nàng lên xe ngựa.
Trong xe ngựa có thảm dày cùng lò than, tuy đã lập xuân nhưng vẫn cảm thấy lạnh. Xa phu giương roi tuấn mã liền khai vó, chạy hướng Tư Phủ. Ô Đóa, Thanh Hạnh vẫn luôn ở cửa cung khi đó chỉ dùng chút lương khô đỡ đói. Trĩ Nương cũng không nghĩ tới sẽ lưu lại ăn trưa nên bảo họ sau khi trở về thì kiếm gì ăn đi.
Hai nha đầu tạ ơn, xe ngựa chạy đến phụ cận thì nghe được tiếng ồn ào, Trĩ Nương thính tai, nghe có vẻ ở hướng Thường Viễn Hầu phủ truyền đến.
Thường Viễn Hầu phủ tọa lạc ở khúc quanh thứ hai, Trĩ Nương nghĩ nên bảo xa phu ngừng một chút. Khi vén rèm thì thấy cha con Triệu Thư Tài nổi giận đùng đùng rời hầu phủ.
Ô Đóa thấy thế vội xuống xe, chỉ chốc lát sau, cha con Triệu Thư Tài liền đến trước mặt. Phụ tử hai người nhìn Trĩ Nương, rồi vội vàng bảo Trĩ Nương đi mau kẻo dính đen đủi. Xa phu đánh xe ngựa tới phía trước một đoạn đường, mới dừng lại chờ cha con Triệu Thư Tài, phụ tử hai người nói ngắn gọn rằng cái chết của Yến Nương đã có kết luận, nàng không cần lo lắng, sau đó thúc giục nàng mau trở về. Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Trĩ Nương nghĩ, ngoài đường cũng không phải chỗ nói chuyện, dặn dò họ trên đường chú ý, sau đó bảo xa phu trực tiếp hồi phủ.
Triệu Thư Tài nhìn tiểu nữ nhi trên xe ngựa, nhớ tới lời vừa rồi Thường Viễn Hầu nói, trong lòng vẫn giận dữ. Thường Viễn Hầu bảo vì Yến Nương khắt khe hạ nhân khiến cho nhân tâm khó chịu. Nha đầu của Bình Bảo Châu bất mãn thay chủ tử bất bình. Trùng hợp là Triệu Yến Nương ở trước mặt công chúng khiến Bình Bảo Châu nan kham, thù mới hận cũ nha đầu đó gạt Bình Bảo Châu, lặng lẽ động tay.
Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Nha đầu đó đã treo cổ tự sát, lưu lại huyết thư, nói rõ nguyên nhân gây án. Nàng ta muốn thay chủ tử báo thù, nhân cơ hội hạ độc Triệu Yến Nương. Sau đó nghe nói Thiên Đào đi đưa điểm tâm, tâm sinh vu oan Thiên Đào, cũng giết chết đối phương. Ai ngờ cuối cùng lương tâm khiển trách tự sát, sau đó đem chân tướng thông báo thiên hạ. Hiện giờ kia nha đầu cũng bồi thường tính mạng cho Triệu Yến Nương, ý Thường Viễn Hầu là thanh toán xong.
Ông ta không đồng ý, rõ ràng họ đều là kẻ chết thay, nói không chừng hai người họ chết đều là do Thường Viễn Hầu ra tay, mục đích chính là giải sạch tội danh cho con gái.
Náo loạn nửa ngày, Thường Viễn Hầu liền muốn dùng hai nha đầu tới tống cổ ông ta, thế Yến Nương chết còn không phải là uổng mạng sao. Thường Viễn Hầu thấy ông ta vẫn không chịu bỏ cuộc, lập tức nói chuyện Triệu gia ở Độ Cổ, nói Yến Nương cùng cháu trai Đổng gia lén lút ước định. Còn nói nếu thật truy cứu thì chỉ bằng việc Triệu gia lấy một nữ tử thất tiết gả đến hầu phủ, liền đủ để Triệu gia bị định tội.
Ông ta nghe Thường Viễn Hầu bảy xả tám xả, đối phương còn muốn đem sự tình xả đến đầu Trĩ Nương, còn đề cập việc Trĩ Nương đã từng tự sát, ngôn ý là Trĩ Nương cũng không minh bạch trong quá khứ. Triệu Thư Tài kinh hãi, Yến Nương đã chết nếu Thường Viễn Hầu nói linh tinh chỉ sợ Trĩ Nương cũng chịu liên lụy. Trĩ Nương mới gả vào Tư phủ không lâu, nếu thật sự truyền ra điều gì không tốt sẽ làm Tư gia bất mãn, chỉ sợ về sau sống không tốt. Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Ông ta mới bất đắc dĩ tiếp nhận lý do Thường Viễn Hầu thoái thác, không truy cứu nguyên nhân Yến Nương chết nữa.
Chẳng qua trong lòng vẫn nghẹn, làm ông ta thập phần khó chịu.
Nhìn xe ngựa rời Tư phủ, ông ta thở dài, cùng nhi tử trở về nhà.
Xe ngựa Tư phủ đi thẳng đến Tư phủ. Tư Lương Xuyên đứng ở cổng lớn, thấy xe ngựa dừng lại, bước nhanh lên, đỡ Trĩ Nương ra. Hắn nắm tay Trĩ Nương, chút phiền muộn khi tiến cung tan thành mây khói, chỉ còn sự an tâm.
Nam tử bên cạnh bất quá mới hơn hai mươi tuổi, ở thời nàng đáng lẽ còn tinh thần phấn chấn bồng bột nhưng hắn không có nóng nảy, nhất cử nhất động đều như trải qua năm tháng bình tĩnh thong dong lắng đọng. Phảng phất như chưa từng có chuyện gì làm hắn biến sắc, có lẽ là Tư gia là đại thế gia, từ nhỏ ngâm mình trong thư hương chi khí, mới hun đúc tính tình hắn hôm nay.
Cả đời nàng chỉ cầu an ổn, ngây ngốc bên người hắn, có thể cảm nhận được tâm an như hương, thả lỏng cả linh hồn. Có lẽ là do hai người đều không hướng ngoại, nên khi ở chung sẽ làm nàng có ảo giác như vợ chồng già.
Giống như là ở bên nhau nhiều năm lão phu phụ, lời nói không nhiều lắm, chỉ một ánh mắt họ có thể hiểu ý đối phương.
" Sao chàng ở chỗ này chờ thế?"
" Không có việc gì nên chờ nàng."
Tư Lương Xuyên nói bâng quơ hắn sẽ không nói cho nàng vì mình lo lắng nên chờ. Tuy rằng biết Hoàng Hậu nương nương không làm khó tiểu thê tử nhưng vẫn nhịn không được nhớ mong.
Trĩ Nương đi thỉnh an nói một ít chuyện ở trong cung. Trong cung ban thưởng như nước chảy vào Tư phủ, trừ bỏ đồ bổ khí dưỡng huyết thì là rau quả trái mùa.
Nàng đem thực đơn ra cũng nói ở trong cung ăn rất ngon miệng. Tư lão phu nhân tiếp nhận còn trầm trồ khen ngợi, sai người phòng bếp, về sau theo phương thuốc này mà sắc cho Trĩ Nương.
Chờ khi trở lại trong viện, nàng liền bảo Ô Đóa đến Triệu gia tìm hiểu xem ở hầu phủ đã xảy ra chuyện gì khiến phụ thân sắc mặt không tốt.
Tư Lương Xuyên gọi Ô Đóa lại, Trĩ Nương nhìn trượng phu, đoán hắn biết chân tướng. Vì thế bảo Ô Đóa không cần đến Triệu gia.
Phu thê hai người cho hạ nhân lui ra cũng ngồi vào giường. Tư Lương Xuyên đem chuyện ở Thường Viễn Hầu phủ chậm rãi nói ra, Trĩ Nương càng nghe càng nhăn mày. Luận quan hệ huyết thống, Thường Viễn Hầu xem như phụ thân của nương, cũng là ông ngoại nàng, dù vì giúp Bình Bảo Châu thoát tội, Thường Viễn Hầu cũng không nên lấy nàng uy hiếp phụ thân. Nàng đối với Bình gia tuy không cảm tình gì, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới Thường Viễn Hầu sẽ đối với nàng như vậy. "Thường Viễn Hầu sao lại biết chuyện nhà chúng ta rõ ràng vậy? Là Phương gia hay là Thái gia nói?"
Soái – Đào Quân Trang 08.07.2019
Cùng Triệu gia vào kinh cũng chỉ hai nhà này, tuy rằng họ ở Lâm Châu, nhưng chuyện Triệu gia khẳng định họ đều nghe qua. Nàng đoán rằng, Phương gia nói. Qua năm Phương Đại Nho lên đường về trở về Lâm Châu, nữ quyến Phương gia đều không đi, chắc là phải cho tỷ muội Phương gia gả xong lại đi. Nếu là họ nói cũng chẳng có gì lạ. Chỉ là chuyện nàng đã từng tự sát Phương gia cũng biết thì thật dụng tâm.
"Phương gia xác thật có hiềm nghi, vợ Bình Triều vừa chết, có người nổi lên tâm tư cũng không kỳ quái. Nhưng nàng cẩn thận ngẫm lại đi, tự sát là chuyện không hay, cha nàng vẫn luôn giữ kín sao Phương gia biết?"
Trĩ Nương kinh ngạc, chẳng lẽ không phải Phương gia nói, vậy còn có ai đặc biệt đi tra chuyện Triệu gia, không phải là Thường Viễn Hầu phái người đi tra chứ.
" Thường Viễn Hầu chính mình ra tay?"
Tư Lương Xuyên lạnh lùng nói:
" Ông ta không có tâm thế, nếu có thể rõ chuyện Triệu gia như lòng bàn tay, trước mắt ở kinh thành còn có một người."
"Văn sư gia?"
"Không sai."
Trĩ Nương thấy khó hiểu, Văn sư gia sao lại đem chuyện nhà mình nói cho Thường Viễn Hầu nghe. Triệu gia họ cùng Văn sư gia chưa từng có oán thù mà? Nếu thật tìm cho ra ân oán thì chính là chuyện cự thân thôi.
" Ông ta muốn làm gì?"
Tư Lương Xuyên thấy nàng xê dịch thân mình, nên đứng dậy đi lấy gối mềm, lót phía sau lưng nàng lại thuận thế ôm lấy nàng:
"Vô luận hắn muốn làm gì thì cũng sẽ không thành công."
Văn gia muốn ở kinh thành dừng chân, đứng vững ở trong triều, có Tư gia ở đây thì quả thực là người si nói mộng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]