Trong phòng khách đốt địa long cực nhiều, các cung nhân vào thêm nước trà, đem điểm tâm lạnh thay bằng điểm tâm mới, bánh ngọt ngào mang hương hoa tràn ngập tỏa ra. Vĩnh An công chúa lấy điểm tâm cũng bảo mọi người cùng nhau dùng.
Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
Nàng dùng xong một khối, dùng khăn lau khóe miệng, ma ma nhỏ giọng hỏi ở thôn trang có đưa tới ít thịt lộc hươu giờ công chúa muốn nấu nướng thế nào. Vĩnh An công chúa bảo làm ba món, gân hầm, thịt nướng, còn cốt nấu canh.
Ma ma cúi đầu đi xuống an bài, Vĩnh An công chúa nhìn bụng, có chút tiếc hận:" Trên núi có tuyết là thời điểm để săn thú, đáng tiếc năm nay không thể giống năm rồi được tận hứng."
Lương Anh dậm chân, oán hận nói:
"Sang năm muội muốn lấy lại hết."
Năm nay bởi vì công chúa tẩu tử có thai, Nhị ca ngày ngày canh giữ, không mang nàng vào núi. Năm rồi nàng đi theo công chúa tẩu tử cùng Nhị ca, ở trên núi trong thôn trang gần một tháng, săn thú đã nghiện.
Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
" Được, đến lúc đó, các ngươi cũng cùng đi, người nhiều náo nhiệt." Vĩnh An công chúa nói với Tư Lương Xuyên cùng Trĩ Nương.
Tư Lương Xuyên chắp tay:
"Cung kính không bằng tuân mệnh."
Lương Anh thân thiết nói với Trĩ Nương: "Đến lúc đó chúng ta đi cùng nhau, ngươi sẽ bắn tên chứ?"
" Không đâu."
Nàng ấy hào khí tận trời vỗ ngực:
"Ta có thể dạy ngươi."
Trĩ Nương cười đồng ý, trong lòng cũng nóng lòng muốn thử.
Bên ngoài có tiếng tiểu thái giám là Thái tử giá lâm. Vĩnh An công chúa ngồi thẳng thân mình, người trong sảnh cũng có chút kinh ngạc.
Hôm nay Vĩnh An công chúa không mời Thái tử, Thái tử vén rèm tiến vào, phía sau là Bình Triều. Bình Triều so với lúc mới gặp khí phách hăng hái giờ thay đổi thành một người cảm xúc trầm thấp.
"Hoàng tỷ, nơi này náo nhiệt vậy cũng không gọi cô?"
"Thái Tử điện hạ việc học nặng nề, hoàng tỷ ngại quấy rầy, ngươi cùng Thuấn đệ không thể so với nhau." Vĩnh An mỉm cười nói cùng Lương phò mã trao đổi ánh mắt.
Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
Mọi người hành lễ với Thái tử, Thái tử đứng lên thủ thế:
"Đều là người một nhà, ngoài cung không cần như trong cung, dùng những nghi thức xã giao đó."
Ở đây mọi người nếu luận huyết thống thì nói là người một nhà cũng không sai.
Thái tử lại nói:
"Cô cũng có một đoạn thời gian không thấy Lương Xuyên, không ngờ có thể gặp ở chỗ hoàng tỷ, mà các ngươi là anh em cột chèo."
Hắn chỉ Bình Triều cùng Tư Lương Xuyên, Tư Lương Xuyên không tiếp lời, Bình Triều sắc mặt cũng khó coi. Triệu Yến Nương gần đây ở trong phủ rất tốt, cũng không biết tổ mẫu nghĩ thế nào mà cái gì cũng theo nàng ta, bọn hạ nhân đều nghe nàng ta điều khiển. Nàng ta cầm chổi lông gà như lệnh tiễn, sai bọn hạ nhân xoay quanh, mẫu thân còn bệnh ở trên giường, tổ mẫu chuyện gì cũng mặc kệ, ở trong phủ bị nàng ta làm chướng khí mù mịt. Hắn không dám hồi phủ, sợ bị nàng ta che kín, khổ không nói nổi.
Giờ Thái tử còn nói hắn cùng Tư Lương Xuyên là anh em cột chèo, nếu cưới Phượng Nương, hắn thật vui vì người anh em cột chèo này.
"Hoàng đệ đây là chọc Triều nhi rồi." Vĩnh An công chúa lắc đầu thở dài:
" Triệu Yến Nương có đức hạnh thế nào, tất cả mọi người đều biết rõ ràng, Triều nhi cưới thê tử như vậy đã thập phần thống khổ, ngươi còn nói cái gì mà anh em cột chèo, bổn cung nghe xong cũng không cao hứng."
Sắc mặt Bình Triều càng thêm khó coi, Thái tử làm như hoảng hốt nói, "Là cô quên, nói đến Triệu Yến Nương, cũng xác thật là ủy khuất ngươi, nếu không cô ban cho ngươi hai mỹ nhân, cũng tốt hơn mỗi ngày đối diện với phụ nhân kia?"
"Tạ Thái tử ân điển, Bình Triều trước mắt chỉ nguyện trung thành với điện hạ làm việc thật tốt."
Thái tử có chút vừa lòng, đồng tình:
"Ngươi không muốn, cô cũng không miễn cưỡng."
Trĩ Nương cúi đầu, nghe bọn họ đối thoại nàng cảm thấy có chút quái dị. Thái tử giống như là cố ý nhắc đến Triệu Yến Nương, trào phúng Bình Triều, không phải vì Hoàng Hậu đem Triệu Phượng Nương ban cho Bình Triều chứ? Nếu thật là như vậy, thì Thái tử cũng thật nhỏ mọn mang thù.
Nàng lơ đãng ngẩng đầu, thì thấy Vĩnh An công chúa châm chọc cười.
Lương phò mã dẫn nam khách tới một sảnh khác. Phòng khách chỉ còn công chúa, Trĩ Nương cùng Lương Anh. Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
Lương Anh càng thêm chăm chú nhìn Trĩ Nương, Vĩnh An công chúa bật cười, nói với Trĩ Nương:
" Bổn cung cũng nhìn nhiều chút, để nếu trong bụng là cô nương, bổn cung hy vọng con bé lớn lên giống ngươi."
Hai mắt Lương Anh lập tức tỏa sáng, gắt gao nhìn bụng Vĩnh An công chúa:
"Công chúa tẩu tử, nếu tiểu chất nữ thật sự lớn lên giống biểu tỷ, thì thật tốt quá."
Trĩ Nương câm nín, chị dâu em chồng nhà này tưởng tượng hay ghê, con công chúa sao có thể giống mình? Nghĩ lại thì cũng không phải không có khả năng, nàng lớn lên giống Hoàng Hậu, vạn nhất con công chúa giống bà ngoại, xác thật là sẽ giống nàng.
Nàng nhấp môi cười, Lương Anh mất hồn, kiên định nói với Vĩnh An công chúa: "Công chúa tẩu tử, ta chắc chắn chất nữ sẽ giống."
Vĩnh An công chúa cười rộ lên. Diện mạo bình thường bỗng nhiên sinh động, nàng ấy mặc váy áo đỏ thẫm càng làm nhân sinh thấy minh diễm. Trĩ Nương thầm nghĩ, ai nói Vĩnh An công chúa dung mạo bình thường thì chắc là bọn họ chưa gặp lúc công chúa cười, nếu không sẽ không đồn như vậy.
Vĩnh An công chúa thấy nàng nhìn chằm chằm hỏi:
"Trĩ Nương đang xem gì thế, trên mặt bổn cung có thứ gì à?"
"Không có, thần nữ cảm thấy biểu tỷ cười rộ lên thật là đẹp mắt." Trĩ Nương nói tự đáy lòng.
Vĩnh An công chúa sửng sốt, lại cười ha hả." Lần đầu tiên có người khen bổn cung như vậy, bổn cung vui lắm, đây mới là biểu muội ruột."
Vĩnh An công chúa nói có ẩn ý, Lương Anh che miệng cười, trước kia khi Bình Tương tới phủ công chúa, công chúa tẩu tử không cao hứng vậy. Ai thân ai sơ vừa xem đã hiểu ngay.
"Anh Nhi cảm thấy biểu tỷ nói đúng, công chúa tẩu tử cười rộ lên xác thật phi thường xinh đẹp."
Lương Anh nói thế làm Vĩnh An công chúa càng thêm thoải mái, che bụng nói:
"Anh tỷ nhi không chỉ có hồn đi theo Trĩ Nương mà tâm cũng theo Trĩ Nương rồi. Theo bổn cung thấy nếu giờ Trĩ Nương nói bên ngoài trời tối, Anh tỷ nhi cũng sẽ nói theo là tối thôi."
"Di, công chúa tẩu tử vừa nói, giống như trời bên ngoài tối một ít kìa." Lương Anh nhìn ra bên ngoài, thời tiết tựa hồ thật sự so vừa nãy ám trầm hơn.
"Nhìn đi, Trĩ Nương ngươi thấy em dâu nghe lời thế, ngươi cũng không thể buông tha nha." Vĩnh An công chúa nháy mắt.
Trĩ Nương cười trả lời:
"Ta cũng hy vọng có phúc khí này."
Vĩnh An công chúa cười. Chờ đến khi dùng bữa, nam nữ phân tịch.
Trĩ Nương lần đầu ăn thịt hươu, cảm thấy thập phần tươi ngon. Thịt hơi mỏng nướng thật thấm vị, kẹp thịt đặt ở trong miệng, tinh tế nhấm nuốt, ngon xỉu.
Vĩnh An công chúa ăn hai miếng, ma ma nhỏ giọng nhắc nhở, công chúa buông đũa, vỗ về bụng ảo não nói:
"Năm nay có tiểu gia hỏa này, bổn cung ngày buồn ở trong phủ. Phò mã nhìn chằm chằm, cái này không thể cái kia cũng không thể, cái này không được ăn, cái kia không được ăn."
Ma ma cúi đầu cười trộm, trình lên một chén thịt canh. Vĩnh An công chúa nhè nhẹ oán trách cùng ngọt ngào, Trĩ Nương hiểu ý cười, xem ra công chúa cùng Phò mã cảm tình là thật sự tốt.
Sau khi ăn xong, Vĩnh An công chúa kéo Trĩ Nương đi đánh bài, Trĩ Nương chưa chơi nên cẩn thận dò hỏi quy tắc, ba người an vị.
Bên kia các nam nhân hứng thú ăn uống, tiệc rượu đến giờ Thân mới tan. Tan tiệc Tư Lương Xuyên đón Trĩ Nương cùng cáo từ. Trĩ Nương có chút ngượng ngùng, nàng tài nghệ không tốt, vận may nghịch thiên nàng thắng công chúa cùng Lương Anh vài trăm lượng bạc.
Cung tiễn Thái tử cùng Nhị hoàng tử, sau xe ngựa Tư phủ có một xe ngựa khác, là công chúa phái người chuẩn bị. Trĩ Nương càng thêm ngượng ngùng, ăn rồi còn lấy quà, thắng tiền nữa, khách như vậy chủ nhân nhà nào còn mời lần thứ hai. Vĩnh An công chúa làm như biết điều nàng suy nghĩ, cười nói:
"Ngươi là biểu muội của bổn cung, về sau để bổn cung nuôi dưỡng, bổn cung cũng vui."
Nàng ấy nói bá đạo, Trĩ Nương lại cảm động, thiếu chút nữa nước mắt doanh tràn. Tư Lương Xuyên đứng sau thê tử, tâm niệm vừa động. Kiếp trước, Vĩnh An công chúa sau khi Nhị hoàng tử đăng cơ thì được phong làm trưởng công chúa, còn cái khác không có nghe nói qua.
Hắn tầm mắt lướt qua công chúa cùng Trĩ Nương, vừa lúc cùng Lương phò mã đối mắt, Lương phò mã không né không tránh, thẳng tắp đón nhận.
Vợ chồng hai người ngồi trên xe ngựa, xe ngựa chạy đi, Trĩ Nương nhỏ giọng nói:
"Hoàng Hậu nương nương cùng Vĩnh An công chúa đối thiếp quá mức hậu ái, thiếp cảm thấy hổ thẹn."
Tư Lương Xuyên nhìn nàng, đoán Vĩnh An công chúa không chừng đã sớm hiểu rõ nội tình. Trĩ Nương còn lẩm bẩm:
"Phu quân, hôm nay thiếp còn thắng công chúa cùng Lương tiểu thư chừng mấy trăm lượng bạc."
"Cho nên?" Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
"Thiếp cảm thấy hổ thẹn a" Trĩ Nương bụm mặt:
"Chúng ta tới cửa làm khách, công chúa cho ăn ngon uống tốt chiêu đãi, còn cho nhiều quà, thiếp còn thắng họ tiền, mặt mày cảm thấy xấu hổ."
Nam nhân bên cạnh nhẹ nhàng đem tay nàng gỡ ra, nghiêm túc nhìn nàng:
" Họ đối xử với nàng tốt như vậy, nàng có nghĩ tới vì lý do gì không?"
"Vì cái gì?" Trĩ Nương để tay lên ngực tự hỏi, là bởi vì Hoàng Hậu muốn bồi thường cho nương nên mới đối xử tốt với nàng. Nhưng còn Vĩnh An công chúa thì sao?
Hắn nói:
"Nàng có hoài nghi gì?"
Trĩ Nương nhìn hắn, ánh mắt đen như bóng đêm, có thể thấy bóng dáng nàng.
"Hoài nghi gì?" Đầu óc nàng nhanh chóng chuyển động, nàng có thể hoài nghi gì đây, Hoàng Hậu có gì bí mật làm người ta hoài nghi? Chẳng lẽ?
"Không có khả năng, thiếp lớn lên giống nương." Nàng thấp giọng kinh hô, lắc lắc đầu.
"Nhưng nàng càng giống Hoàng Hậu." Hắn ôm mặt nàng vào trong lòng ngực:
"Ta không có chứng cứ, nhưng có dự cảm, nàng mới là hài tử bị đổi, khúc chiết đó còn chưa điều tra rõ. Nhưng có thể khẳng định nương nàng ôm hài tử đó, những người khác cũng không biết, nếu không nàng cùng nương cũng không có khả năng sống đến bây giờ."
Nàng ngây người, chưa bao giờ nàng nghĩ thế. Bởi vì nàng lớn lên giống nương, nên không ai có thể hoài nghi thân mẫu nữ
Tư Lương Xuyên rũ mắt:
"Đừng sợ, hết thảy có ta."
Đúng vậy, nàng có hắn, hắn sẽ bảo hộ nàng, nếu nàng thật là con Hoàng Hậu thì chuyện này chính là bí mật đến chết cũng không thể nói. Hiện tại vô cùng may mắn vì nàng giống nương, nếu không chỉ bằng gương mặt giống Hoàng Hậu, không biết sẽ gặp tai hoạ gì.
Thái tử hiện tại xa Tư gia, muốn nâng đỡ Văn gia, không biết có dụng ý gì? Trĩ Nương cẩn thận hồi tưởng thái độ công chúa đối với Thái tử cùng Nhị hoàng tử, một thì xa cách, một thân mật có thêm. Nàng âm thầm đoán, công chúa có khả năng biết Hoàng Hậu đổi con cho nên mới quan tâm Nhị hoàng tử. Người hoàng gia không một ai không phải nhân tinh, mỗi người đều là cao thủ quyền mưu. Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
"Phu quân, thiếp thấy Thái tử tựa hồ có chút không thích hợp, không biết muốn làm gì?"
Hắn nhẹ nhàng cười:
"Triều đình chi tranh, đó là chuyện của nam nhân. Tư gia xưa nay ủng hộ chính thống, chỉ trung với bệ hạ thôi."
Trĩ Nương gật đầu, đây mới là nguyên nhân căn bản để trăm năm thế gia sừng sững bất bại như thế. Nàng nghĩ đến Triệu gia, Triệu Phượng Nương cùng Triệu Yến Nương, còn có Đổng thị. Nàng cùng những người này không có thân tình gì đáng nói, nếu nàng thật sự không phải con gái Triệu gia, Triệu gia đối với hai mẹ con nàng không tốt, hiện tại nương là em Hoàng Hậu, nàng cũng đã xuất giá, có phải có thể xúi giục nương hòa li Triệu gia.
"Phu quân, nếu phu thê không mâu thuẫn lớn, hòa li khó khăn không?"
Đồng tử Tư Lương Xuyên co lại, như mưa gió tới:
"Nàng hỏi cái này làm gì?"
Trĩ Nương biết hắn hiểu lầm, vội vàng nói: "Thiếp nghĩ đến nương, nếu lấy thân phận hiện tại, hà tất phải ủy khuất ở Triệu gia?"
Triệu gia nếu cùng nàng không có quan hệ, nàng cũng không muốn cùng Triệu gia liên quan gì, đặc biệt là Triệu Yến Nương.
Biểu tình hắn hòa hoãn xuống, trầm tư sau một lúc:
"Nếu Thái tử một ngày kia... Đoạn gia là nhất định sẽ chịu liên lụy, Triệu gia cùng Đoạn gia là thông gia, chắc có lan đến. Nhưng Triệu Thư Tài tuy không có đại tài, nhưng lại có bổn phận. Triệu gia sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, lại nói mặc dù chịu liên lụy từ Đoạn gia nhưng có Hoàng Hậu ở đó, Triệu gia phân nửa sẽ không có việc gì." Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
Điểm này Trĩ Nương cũng minh bạch, nhưng nàng nghĩ đến nguyên chủ, liền ẩn ẩn đau lòng. Nếu nàng không phải con gái Triệu gia, hiện tại nương có thân phận cần gì phải ở Triệu gia. Triệu Phượng Nương cùng Triệu Yến Nương là con Đổng thị, Triệu Phượng Nương thì thôi ở chung ít ỏi mặt mũi cũng còn không có trở ngại. Nhưng Triệu Yến Nương là thứ năm lần bảy lượt hãm hại nàng, vì sao nàng còn phải cùng người như vậy làm tỷ muội?
Nghĩ thế nàng quyết định thử một lần.
"Phu quân, có thể đi đường vòng đến Triệu trạch không?"
Tư Lương Xuyên nhìn nàng, phân phó xa phu đi đường vòng qua hẻm Chu gia. Củng thị nghe nữ nhi cùng con rể tới cửa, vừa mừng vừa sợ, vội vàng:
"Trời giá rét, lại sắp tối, các con sao lại đến giờ này, mau mau vào cửa."
Triệu trạch không có địa long, trong phòng đốt than cũng không lạnh.
Tư Lương Xuyên nói chuyện với Triệu Thư Tài, cha vợ con rể hai người đi thư phòng.
Trĩ Nương vội vàng kéo nương vào nội thất. Củng thị đau lòng oán trách:
"Muốn lại đây cũng không nói sớm, làm nương không chuẩn bị gì."
"Nương muốn chuẩn bị cái gì? Tư gia cái gì cũng có. Con chỉ là đột nhiên nhớ nương nên vòng lại xem thôi." Trĩ Nương vừa nói, vừa cẩn thận xem kỹ thần thái nương, thấy nương thần sắc bình thản, ánh mắt giãn ra, nghĩ chắc cuộc sống không tồi.
Nàng do dự một chút, nhẹ giọng hỏi:
"Nương gần đây ổn không?"
" Ổn, nương gì cũng tốt, không cần nhớ thương." Củng thị động dung, từ ái vỗ về nữ nhi, tham lam ngắm nhìn nữ nhi.
Trĩ Nương thuận thế dựa vào trong lòng ngực:
"Nương, nếu nương không muốn ở tại nơi này, nữ nhi đem nương ra ngoài." Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
Nước mắt Củng thị lập tức trào ra, đem nàng ôm sát:
"Đứa nhỏ ngốc, tâm ý của con nương minh bạch. Nào có nữ nhi nào xuất giá còn mang nương theo."
Trĩ Nương ngẩng đầu, bắt lấy tay Củng thị: "Nương có muốn sinh hoạt tốt hơn, nếu có nữ nhi sẽ nghĩ biện pháp."
Củng thị lau khô nước mắt:
" Đứa nhỏ này, hôm nay làm sao vậy, sao lại nói mấy lời ngốc nghếch đó. Nương không ở trong nhà thì còn có thể đi nơi nào?"
"Nương ý con là, nương có nghĩ rời Triệu gia không?"
Củng thị sửng sốt, lau nước mắt trên mặt, không thể tin nhìn nữ nhi, "Trĩ Nương vì sao con phải nói như vậy?"
Trĩ Nương hít sâu một hơi:
"Nương, nay khác xưa, nương chính là em gái Hoàng Hậu, con cũng đã xuất giá. Nếu nương muốn rời Triệu gia, nữ nhi nhất định sẽ giúp nương."
Củng thị vừa lau nước mắt lại chảy xuống:
"Đứa nhỏ ngốc, làm khó cho con vẫn luôn nghĩ tới nương. Nương cùng cha con là phu thê, trên đời nào có nữ tử bỏ chồng. Lại nói cho dù nương hiện tại có thân phận cao quý, nhưng nếu thật rời cha con thì có thể gả cho loại người nào, thân phận cao thì thế nào, nương tuổi lớn rồi, nhiều nhất chỉ là vợ kế tục huyền. Hơn nữa nhà cao cửa rộng, hậu trạch nhiều chuyện, di nương thông phòng đấu tới đấu lui, nào có thể sống yên ổn. Không thể thật sự như thế, người khác thấy con thế nào, Tư gia sẽ thấy con thế nào?"
"Nương, đi cùng con đi, con sẽ hiếu thuận với nương mà."
Củng thị chảy nước mắt lắc đầu, nhớ tới thời trẻ khổ cực mà chua xót. Nhìn con gái ngoan ngoãn, nhớ tới năm đó nữ nhi còn ở trong tã lót, lại vui mừng. Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
" Đứa nhỏ ngốc, nói lời ngốc. Nương hiện tại không khổ sở, cha con quan giai không cao, mới vừa rồi con cũng nói, nương thân phận bất đồng với ngày xưa, cha con sẽ không làm nương khó chịu."
Trĩ Nương cắn môi, đem lời trong miệng nuốt xuống. Vô luận nàng có phải nữ nhi ruột không thì nương vẫn là mẹ ruột, nếu nương không muốn rời Triệu gia, nàng liền bảo hộ Triệu gia, hiếu thuận nương.
Đương nhiên người đã xuất giá là Triệu Phượng Nương cùng Triệu Yến Nương về sau như thế nào nàng cũng sẽ không quản.
Rời Triệu trạch trời đã tối đen. Nàng ngồi trên xe ngựa khuôn mặt nhỏ vẫn có vẻ thâm trầm.
"Cùng nhạc mẫu nói chuyện thế nào?"
Nàng lắc đầu:
" Nương không chịu rời Triệu gia."
"Cũng không có gì không tốt, nàng ngẫm lại xem. Cha nàng từ nông thôn tới, những người khác không có tâm tư lung lay. Nhạc mẫu có thân phận cao, ông ta kính trọng không kịp làm sao dám để nhạc mẫu khó chịu." Tư Lương Xuyên nhẹ giọng nói, thấy tiểu thê tử hòa hoãn, hơi hơi mỉm cười.
Hoàng Hậu nương nương càn khôn độc đoán, không có khả năng sẽ bỏ qua cho Triệu thị cùng Triệu Phượng Nương, thời cơ chưa tới mà thôi. Triệu Yến Nương ở Bình gia, nghe nói Mai quận chúa cho nàng ta càn rỡ, đắc ý vênh váo, người sáng suốt nhìn chính là biết phủng sát, thu thập nàng ta cũng là chuyện sớm hay muộn.
Soái – Đào Quân Trang 04.06.2019
Không có nữ nhi Triệu gia thì cha con Triệu Thư Tài đều là người thành thật, tuy có chút cổ hủ, nhưng cũng không làm chuyện quá đáng.
Trĩ Nương nghe hắn nói lòng mới yên tĩnh, cẩn thận nghĩ cũng không phải không có lý. Phụ thân ít nhất cũng không hề có chỗ quá đáng, thân phận nương đè áp ông ta, ông ta sẽ không dám tái khởi dị tâm, hậu trạch thanh tĩnh, xác thật so với nhà cao cửa rộng tốt hơn. Khuôn mặt nhỏ buông lỏng, thở dài một hơi.
Bởi vì khuôn mặt đẹp nên vô luận nàng làm động tác gì cũng đều làm cho người ta cảm giác nàng giả làm người lớn. Tư Lương Xuyên mỉm cười, tùy ý để nàng rúc vào trong lòng ngực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]