Văn sư gia theo sát vào, phái người đi an bài một bàn tiệc, một mặt phái người đi đến hậu viện thông tri cho phu nhân, trong lúc nhất thời huyện nha trong ngoài đầy tiếng hoan hô, chúc mừng không dứt bên tai.Triệu Phượng Nương ở trong kinh cùng cô mẫu, bởi vì mối quan hệ này, nên thường vào trong cung làm bạn với Hoàng Hậu nương nương, trước đó vài ngày, Hoàng Hậu nương nương đến hành cung du ngoạn, bỗng nhiên gió gào thét, Hoàng Hậu nương nương suýt nữa rơi vào trong hồ, Triệu Phượng Nương lúc ấy đứng ở cạnh nương nương, dưới tình thế cấp bách vẫn túm Hoàng Hậu nương nương, mới may mắn thoát nạn.
Hoàng Hậu nương nương nhìn vào trong hồ nước sâu, lòng còn sợ hãi, vạn phần cảm động, lập tức nhận Triệu Phượng Nương làm nghĩa nữ, phong làm Phượng Lai huyện chủ, cũng có thực ấp, đem Hồng Lai huyện cho huyện chủ làm đất phong.
Hoàng đế tự mình hạ chiếu, công báo ra kinh.
Công báo từ trong kinh phát ra, thúc ngựa đưa đến Lâm Châu thành, Thái tri phủ duyệt thấy là đại hỉ, đặc hạ lệnh cho Tần thư lại tự mình đưa tới, cho long trọng, còn có mấy xe ngựa, một bước sau sẽ tới, đều là lễ của tri phủ chúc mừng Triệu thị Phượng Nương sắc phong huyện chủ.Ở hậu viện Đổng thị nghe được tin tức, vui mừng quá đỗi, cười đến mức son phấn đều rơi ra, không ngừng hỏi nhị nữ nhi Yến Nương, “Yến Nương, ngươi nói, việc này là thật sự phải không, nương không nằm mơ chứ?” Yến Nương thần sắc khó chịu, không hề vui mừng nói, “Văn sư gia nói, Tần thư lại đại nhân của Lâm Châu thành tự mình đưa công báo tới, công báo từ trong kinh thành phát ra, làm sao có thể giả.”Giọng nói của nàng ta không tốt lắm, oán hận khó tiêu, cùng một mẹ đẻ ra, là tỷ muội song sinh Phượng Nương sinh ra không bao lâu đã được cô mẫu đưa tới kinh thành, trong kinh phồn hoa đô hội, Phượng Nương thường xuyên xuất nhập cung đình, dùng trân bảo ngọc thạch, ăn mặc là tơ lụa lăng la, kết giao khuê hữu đều là quý nữ, thậm chí công chúa, nghĩ đến thường ngày ở trong cung hành tẩu, Thái tử hoặc các hoàng tử cũng là thường thấy, giờ lại bị phong làm huyện chủ, vinh quang không dứt.Vậy nàng ta đâu?Song thai tỷ muội, sinh ra trước sau không lệch đến một nén hương, nàng ta lại ẩn cư tại Độ Cổ tiểu huyện thành, cùng cha mẹ, di nương, thứ muội sống trong một tấc vuông hậu viện, chỉ có mấy bộ đồ trang sức rẻ tiền, khó mới có một hai thứ nạm đá quý thật nhỏ, trên người nàng ta là váy áo liêu lụa sa, vẫn là được Phượng Nương từ kinh thành mang tới, tất nhiên là thứ Phượng Nương coi thường mới tống cho nàng ta.
Làm sao mà nàng vui mừng cho được.
Mẫu thân mỗi khi nói lên Phượng Nương, đều là vẻ mặt kiêu ngạo, mặt mày hớn hở, Phượng Nương là bầu trời, là phượng hoàng, nàng lại là chim yến trong nhà, trên trời dưới đất, làm gì có người nào có thể tâm cam.
Đổng thị cứ vui mừng, không chú ý sắc mặt con gái, cũng không lưu ý tới giọng nói của nàng ta đầy hận ý, vẫn rạo rực vui mừng, “Tỷ tỷ ngươi Phượng Nương , sinh ra đã bất phàm, vốn là ngày mưa dầm liên miên, ngày đó trời tạnh, nàng vừa sinh ra cô cô cho người gieo quẻ, chính là mệnh đại phú đại quý.”Lòng Triệu Yến Nương vặn vẹo, canh giờ? Nàng ta cùng Phượng Nương là song thai, một trước một sau ra đời, mẫu thân chỉ nói Phượng Nương là đại phúc đại quý, đem nàng ta đặt chỗ nào.
Nàng ta tất nhiên cũng như vậy, Triệu Yến Nương nghĩ đến Đoạn gia biểu ca, biểu ca có tài có danh, về sau nhất định có thể thăng chức rất nhanh, chờ nàng ta gả cho biểu ca, tự nhiên là đại phú đại quý.
Tưởng tượng xong lòng dạ cũng thuận không ít.
Lại nghe Đổng thị nói, “Huyện chủ nhập gia phả hoàng thất, về sau chính là hoàng gia quý nữ, đây đều là nhờ Phật tổ phù hộ, nương phải đi Lãng Sơn Thiên m thêm tiền dầu mè, cầu cho Phật tổ phù hộ tỷ tỷ ngươi tương lai tiến thêm một bước nữa.” Tiến thêm một bước không phải là làm hoàng phi, thậm chí… Sắc mặt Triệu Yến Nương càng thêm khó coi, nghe nói Đổng thị muốn đi Lãng Sơn Thiên m dâng hương, tròng mắt nàng vừa chuyển, “Nương, tỷ tỷ lên làm huyện chủ, đây chính là quang tông diệu tổ, Yến Nương cũng phải đi, tây phòng cũng mang đi.”Đổng thị mặt lạnh xuống, “ Nữ nhi ta, vinh quang tôn quý, nàng ta là một thứ xuất ti tiện đi xem náo nhiệt cái gì, lại nói Phượng Nương hiện tại thân phận quý giá, con gái tiện phụ sao có thể trèo cao, ngươi đề cử nàng ta làm cái gì?”Triệu Yến Nương sâu xa cười, “Nương, tỷ tỷ hiện giờ là huyện chủ, tiểu tiện nhân kia ở bên ngoài cũng là muội muội của huyện chủ, chỉ sợ người tới cầu thân không ít, đến lúc đó nếu gả vào nhà cao cửa rộng, nàng ta tiện mệnh, sao có thể chịu nổi phúc khí nhà cao cửa rộng, không bằng gả thấp, mới có thể bình an, từ xưa nước phù sa không chảy ruộng ngoài, Khánh Sơn biểu ca từ khi biểu tẩu qua đời, vẫn chưa lập gia đình…”Đổng thị bừng tỉnh đại ngộ, cười thoải mái, phấn trên khóe mắt rớt xuống, “Vẫn là con ta thận trọng, thật cùng nương nghĩ đến một chỗ.”Triệu Yến Nương thuận thế làm nũng, “Nương…”Hai mẹ con xuyên thấu cái nhìn qua cửa sổ phía tây phòng, trên mặt tươi cười quỷ dị, trong mắt âm ngoan giống nhau, làm người ta không rét mà run..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]