Trong lúc ngủ mơ, tựa hồ lại mơ về kiếp trước, trốn đông trốn tây, mỗi ngày sống trong hoảng sợ , ngủ sâu cũng là điều quá xa xỉ, bỗng nhiên như thấy cả người nàng đầy máu nằm giữa đường cái, bốn phía xe tới xe lui, người đi đường như nhện dệt tơ, có tiếng thét chói tai cùng bao âm thanh ầm ĩ, máu trong thân thể trào ra mặt đất như đóa hoa đỏ rực rỡ, nàng mở to mắt, nhìn mây trắng, chậm rãi theo gió phiêu lãng.
Mí mắt không ngừng rủ xuống, nàng không cam lòng nhưng vẫn phải nhắm mắt lại, tuy rằng sống gian nan, nhưng nàng còn không sống đủ mà.Hôm sau khi từ từ tỉnh lại, liền thấy Củng di nương váy áo cổ trang phiền phức , nhan sắc thuần tịnh, tuy tuổi tác thoạt nhìn cũng không nhỏ, lại nhu nhược động lòng người, một bộ phong tư ý vị, muốn ôm nàng lại không dám ôm , khóc lóc bi thương.Nàng suy tư một chút nữ nhi thì nên có bộ dáng nữ nhi, nàng mỉm cười.Một bà tử từ bên ngoài đi vào, trong tay bưng một bồn gỗ khắc hoa, Củng di nương lấy khăn đè khóe mắt, đỡ nàng lên rửa mặt chải đầu, khi nói chuyện Trĩ Nương mới biết vị này bà tử họ Lan, là tâm phúc của Củng di nương.Ô Đóa vén rèm tiến vào, trong tay nàng bưng một chén cháo, Trĩ Nương mới vừa rồi đang cảm thấy trong bụng rỗng tuếch, thấy bữa ăn sáng, ương ngạnh chịu đựng cổ họng không khoẻ, đem cháo uống hết.
Củng di nương thấy nàng uống xong, hốc mắt càng hồng, hỏi: “Ô Đóa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-lao-phu-nhan-duong-thanh-ky/3421961/chuong-3.html