Edit: Dịt Chăm Chỉ ?
Người ở đây cũng không phải đồ ngốc, tự nhiên phát hiện không khí giữa hai chị em có chút không thích hợp.
"Ngô ——" lúc này, một tiếng kêu rên thống khổ đánh vỡ yên lặng.
Cố Oản Dư chỉ cẩu nam nhân tóc vàng mình đầy thương tích: "Ngươi cùng người này có quen biết nhau?"
Thấy rõ bộ dáng đối phương, Cố Tân Nguyệt sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
Đáng chết!
Có phải hắn đã nói gì đó với Cố Oản Dư hay không?
Cố Oản Dư khóe môi hơi nhấc, tựa vào cửa, thưởng thức bộ dáng hoảng sợ thấp thỏm của cô em gái này.
"A! Tỷ tỷ, tại sao nơi này lại có nam nhân?" Cố Tân Nguyệt không thấy rõ thái độ của cô, đành phải làm bộ giật mình: "Em không quen biết hắn a." Thấy đối phương phản ứng chậm nửa nhịp, Cố Oản Dư bật ra một tiếng xuy nhỏ. Đời trước, cô phải ngu ngốc bao nhiêu, cư nhiên tin tưởng đóa đại bạch liên nhiều như vậy.
Tóc vàng hoảng hốt khi nghe thấy giọng nữ quen thuộc, dùng hết toàn lực bò đến trước mặt Cố Tân Nguyệt, kéo lấy cổ chân cô ta: "Cố, Cố nhị tiểu thư, cứu tôi, cứu cứu tôi, tiền tôi từ bỏ."
Bàn tay đối phương tràn đầy vết máu dơ bẩn, cảm giác nhão dính dính truyền đến.
Cố Tân Nguyệt lặng lẽ tránh thoát, sắc mặt khó coi đến cực điểm, nhưng vì hình tượng, đành phải cố nén ghê tởm: "Anh là ai? Anh đang nói cái gì? Tôi nghe không hiểu."
"Đúng vậy! Ngươi đến phòng hoá trang của ta, muốn cưỡng bách ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-vi-ta-ma-tranh-sung/1066903/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.