Không thể không thừa nhận, nữ chủ này cơ hồ là nhận được trăm ngàn sủng ái.
Ban đầu ở chung với Ninh Tiêu mười tám năm, cha Ninh mẹ Ninh đối với cô chẳng thèm quan tâm, mới nhận được con gái ruột một lúc, liền giống như là có được trân bảo, vì đền bù cho cuộc sống mười tám năm bình thường của cô ta, mà chỉ hận không thể đem tất cả những thứ tốt nhất mà mình có đến trước mặt cô ta, để cô ta tùy ý mà lựa chọn.
Hai người bọn họ còn không tự chủ được mà cảm thán nói, quan hệ huyết thống quả nhiên là một thứ thần kỳ. Lúc trước đối mặt với Ninh Tiêu, một chút tâm thái làm cha làm mẹ cũng không có, cũng có có thân cận với cô. Nhưng đối với Chúc Huyên lại không giống nhau, sẽ cầm lòng không đậu mà muốn quan tâm cô ta, yêu quý cô ta, sủng cô ta, đau cô ta.
Quả nhiên thân sinh chính là thân sinh.
Chúc Huyên sống nghèo khổ sao.
Có lẽ đối với gia thế khổng lồ như nhà họ Ninh mà nói, quá khứ mười tám năm của cô ta quả thật giống như là ngâm mình trong nước đắng.
Nhưng so sánh với cuộc sống của người bình thường, Chúc Huyện không chỉ không có khổ, mà còn phá lệ hạnh phúc, rốt cuộc cha Chúc mẹ Chúc đều có lương biên chế giáo viên khi về hưu, không nói đến tiền lương bao nhiêu, chỉ tính việc cha Chúc ngày thường dạy thêm cho học sinh ngoài giờ cũng đủ để một nhà ba người bọn họ sống khá giả, càng đừng nói đến thời điểm giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-vi-ta-ma-than-hon-dien-dao/981122/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.