Ninh Tiêu không biết chuyện sau khi nàng hôn mê và bị mang đi, Kỳ Quan Cẩn còn có thể làm ra chuyện tìm thế thân cho nàng. Cũng không biết rằng, Kỳ Quan Lệ vừa nhìn một cái liền Thược Dược này là thể thân, lúc này đang điên cuồng trong cung, cả người giống như là một thùng thuốc nổ chuẩn bị phát hỏa, mắt thấy mọi người sợ là phải máu chảy thành sông.
Có lẽ không biết mê dược của Ninh Tiêu đã hoàn toàn mất tác dụng, nhóm người này đưa nàng đến một cỗ xe ngựa bề ngoài xám xịt, nhưng bên trong lại vô cùng xa hoa tráng lệ, Ninh Tiêu bình tĩnh tự nhiên mà giả hôn mê, thẳng đến ---
Màn xe nhấc lên, một mùi hương quen thuộc xộc thẳng vào mũi nàng, lúc này Ninh Tiêu hơi nhướng mày.
Quả nhiên, tìm đường chết không phải là người khác, đúng là nam chủ Kỳ Quan Cẩn.
Bên đầu này, Kỳ Quan Cẩn bước lên xe ngựa, giương mắt nhìn sườn mặt nhu mỳ điềm đạm của Ninh Tiêu, nàng đang nhắm chặt hai mắt dựa nghiêng trên xe, trong xe ngựa tràn ngập hương thơm nhàn nhạt của nàng.
Dường như là trong nháy mắt, Kỳ Quan Cẩn nghe được trái tim mình đập như nổi trống.
Tuy rằng đối với Tôn Thanh Chi, đối với Na Tranh, hắn ta tuy cũng yêu thích, nhưng loại yêu thích của bọn họ đối với loại yêu thích đối với Ninh Tiêu, hoàn toàn không giống nhau, chuyện này hắn vô cùng rõ ràng.
Hắn lớn đến nhường này nhưng chỉ có Ninh Tiêu là khiến cho hắn khắc cốt ghi tâm, hắn vĩnh viễn nhớ kỹ lúc mình lạc đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-vi-ta-ma-than-hon-dien-dao/981119/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.