"Phốc, phốc ha ha ha...ưm!"
Ninh Tiêu bên này vừa mới dùng khăn tay lau khô mũi của mình, quẫn bách đến nỗi lau đến mặt đỏ bừng mới buông khăn xuống, liền lập tức nghe thấy tên cẩu Kỳ Quan Lệ đang ở ngồi ở phía sau không chút lưu tình mà cười to.
Ninh Tiêu thẹn quá hóa giận liền đem khăn tay trong tay mình vứt xuống, xoay người giống hổ đói về mồi mà bổ nhào vào Kỳ Quan Lệ đang nửa nằm trên giường, duỗi tay dùng lực mà bưng kín miệng hắn lại.
"Không được cười, không được cười, chàng lại cười, lại cười!"
"Um, um, ha ha ha..."
Mặc dù là miệng đã bị bàn tay kia bưng kín, nhưng Kỳ Quan Lệ vẫn như cũ cười không kiêng nể gì.
Hai người bọn họ vẫn cười mà không phát hiện có gì không ổn, nhưng cung nữ và thái giám đứng bên ngoài lại canh giữ cũng điện lại ngạc nhiên hoảng sợ mà nhìn nhau.
Vừa nãy rõ ràng chỉ có mình hoàng hậu nương nương một mình một người vào trong tẩm điện, à không, trong lòng ngực còn ôm một con mèo nhỏ màu đen không biết từ nơi nào chạy tới, bệ hạ bị nhốt ở ngoài, cũng không có tiến vào.
Vậy vấn đề hiện tại là, tiếng cười truyền từ tẩm điện nương nương rốt cuộc là của nam nhân nào?
Như thế nào lại có nam nhân đây?
Tưởng tượng đến chuyện này, một đám thái giám cung nữ hầu hạ sắc mặt đều trắng bệch, mấy người nhát gan, trực tiếp hô hấp dồn dập, hai mắt trợn lên trên, một bộ mắt không thấy tai không nghe.
Đơn giản là, bọn họ vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-vi-ta-ma-than-hon-dien-dao/981115/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.