Chân Mộc Tình nói cái gì không quen dùng dao trong phòng bếp nhà Lâm Vân, còn cố ý cho người đưa tới con dao cô ta thường dùng, thuận tiện mang theo một ít gia vị cùng hương liệu.
Lam Cận biết, cô ta chủ yếu là muốn gia vị đi.
Giống như thiếu gia vị, liền không làm được mỹ vị.
Lam Cận trong lòng biết rõ, cũng không vạch trần cô ta, mà là nhanh nhẹn cạo sạch vảy cá, sau đó lại ở trước mặt mọi người, bày ra đao công kinh người, đem xương cá loại bỏ sạch sẽ, khiến cho các nữ giúp việc một trận kinh hô.
Chân Mộc Tình nhìn thoáng qua, trong lòng hừ lạnh một tiếng, chút tài mọn.
Không phải là đao công sao? Cô ta cũng làm được!
Rất nhanh Chân Mộc Tình cũng loại bỏ xương cá sạch sẽ, lại không đợi đến tiếng tán thưởng của các tiểu nữ giúp việc, ngược lại tất cả đều nhìn chằm chằm Lam Cận.
Dù sao Lam Cận hiện tại là soái ca, hơn nữa đao công so với Chân Mộc Tình tốt hơn nhiều, đương nhiên phải nhìn cô a.
Chân Mộc Tình bị lạnh nhạt, trong lòng có chút không thoải mái, nhưng vừa nghĩ đến lát nữa cá đã làm xong, chỉ ngửi thấy mùi thơm, chắc hẳn toàn bộ đều sẽ chạy đến chỗ cô ta.
Nhưng mà quỷ dị chính là, rõ ràng cá của cô ta đã bỏ gia vị, lại bị một mùi hương khác hoàn toàn che đậy, hơn nữa là loại hương thơm rất tự nhiên này, cũng không phải do gia vị gây ra.
Đồng tử Chân Mộc Tình co rụt lại, kỳ quái, rõ ràng cô ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420410/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.