Nếu để Chân Mộc Tình biết, chế tạo ra một túi hương Vong Ưu chân chính, giá thành chỉ cần hơn một trăm tệ, không biết có thể tức chết hay không.
Mà cái gọi là linh chi ngàn năm căn bản là không dùng được.
Lần thứ hai khiến cho một mảnh xôn xao, nhao nhao mở to hai mắt xem kịch vui, muốn nhìn xem gốc linh chi ngàn năm này cuối cùng rơi vào nhà ai.
Nguy Dẩ Phong hưng phấn hỏi cô: "Thật sự muốn linh chi hay là..."
"Giả." Lam Cận không chút kiêng dè nói.
Nguy Dật Phong cười đến tà mị phong lưu, "Hiểu rõ. ”
Chân Mộc Tình và Chân Vũ Vi thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu, mấy lần đấu giá xuống, giá cả đã bị Lam Cận nâng lên 8000 vạn, cho đến khi Chân Mộc Tình hô ra 10.000 vạn, Lam Cận lúc này mới thôi, không hét giá nữa.
Quên đi, vừa đủ rồi.
Dù sao phía sau còn có một vở kịch lớn.
Chân Mộc Tình mặt đã tức giận, rõ ràng 500 vạn là có thể đến tay, hiện tại lại tốn 10.000 vạn... Cũng may mấy năm nay Chân gia kiếm được đầy bồn đầy bát, cũng không thiếu chút tiền này.
Kế tiếp lại có mấy kiện bảo bối bán đấu giá, có danh họa có đồ cổ ngọc khí, những thứ này Lam Cận không có bao nhiêu hứng thú, ngược lại Lam Kiều Kiều cùng Thẩm Dung giả vờ giơ bài vài lần.
Có thể là cảm thấy như vậy rất uy phong, trong lúc nhất thời đắc ý quên hình, giá cả lập tức bị các nàng gọi đến 1200 vạn, vốn tưởng rằng còn có người tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420392/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.