Lam Cận cảm thấy nhà này có chút không chịu nổi, quá nhiều phiền toái, cho nên tùy tiện thu thập mấy bộ quần áo, chuyển ra bên ngoài ở, tìm một căn hộ cách trường học tương đối gần.
Kết quả chân trước của cô vừa chuyển tới, chân sau Tần Ẩn liền chuyển đến đối diện cô, còn làm bộ như rất kinh ngạc, tựa hồ chỉ là trùng hợp.
Lam Cận đứng ở cửa, không nói gì nhìn anh, "Anh theo dõi tôi? ”
Tần Ẩn nghiêng đầu châm một điếu thuốc, âu phục anh mặc trên người, làm nổi bật thân hình rộng lớn trầm ổn của anh, mang theo một chút cảm giác thân sĩ, anh tuấn đẹp trai làm cho người ta không thể rời mắt.
Giơ tay nhấc chân đều là mị lực mê người, dáng môi hoàn mỹ khẽ phun ra vòng khói, vô hình trung mê hoặc Lam Cận không hiểu sao muốn đem anh đè lên tường hôn.
Nam nhân yêu nghiệt này, lúc nào cũng quyến rũ cô!
Tần Ẩn cười đến tà khí, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm cô: "Lần trước em ôm tôi còn nhớ không? ”
Lam Cận: "..."
Đây là tới ép cô lấy thân báo đáp hay sao?
"Cho nên?" Lam Cận tà nịnh nhướng mày.
"Tôi muốn ôm lại." Anh không biết xấu hổ nói, nói còn rất hợp tình hợp lý.
Lam Cận kinh ngạc mở to hai mắt, chợt tức giận bỏ lại hai chữ, "Nợ đi. ”
Cô chưa từng gặp qua đàn ông nào mặt dày như vậy.
Tần Ẩn cúi đầu cười ra tiếng, mê hoặc trêu người, "Cũng được. ”
"Có thể vào ngồi một lát không?" Anh chờ mong hỏi.
"Nhà anh không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420381/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.