Mấy ngày nay việc buôn bán Liên Xuân Viên càng ngày càng ảm đạm, mà đối diện lại cửa đông như chợ, náo nhiệt phi phàm, điều này làm Chân Mộc Tình trong lòng hồ nghi đồng thời lại vô cùng sốt ruột. Cứ tiếp tục như vậy, Liên Xuân Viên cũng phải đóng cửa. Cô ta phái một người đi qua tìm hiểu tin tức, chỉ nghe người nọ trả lời: "Bên kia chủ yếu là dựa vào một món sốt thịt bò hấp dẫn thực khách, nghe nói nước sốt thịt bò là mỹ vị nhân gian, người ăn qua đều lưu luyến quên về, hơn nữa bà chủ bên kia lại học thêm mấy món ăn, hương vị cơ hồ có thể đuổi kịp Liên Xuân Viên chúng ta. Còn có một điểm, chính là đồ ăn bên bọn họ giá cả tương đối phải chăng, người bình thường đều có thể ăn được. ” "Cậu đi mua một chai nước sốt thịt bò, tôi ngược lại muốn xem có bao nhiêu mỹ vị." Chân Mộc Tình nói. "Mua không được, nước sốt thịt bò cũng không bán, chỉ có đi ăn ở cửa hàng mới có thể đưa một đĩa nhỏ, đây cũng là nguyên nhân vì sao việc làm ăn nóng bỏng như vậy." "Mua không được thì nghĩ biện pháp, sáng mai cậu đến quán ăn cơm, đem đĩa sốt thịt bò đem về." Chân Mộc Tình nghiêm trọng hoài nghi, nhà hàng đối diện khẳng định cũng dùng loại gia vị nào đó, thậm chí là gia vị khiến người ta gây nghiện, đây là vi phạm pháp luật, cô ta muốn tố cáo cửa hàng kia kinh doanh trái pháp luật. Kết quả đến ngày hôm sau, cô ta đã kiểm tra chi tiết nước sốt thịt bò mà cô ta mang về, nhưng không phát hiện ra bất kỳ thành phần gia vị nào. Chân Mộc Tình không dám tin, "Làm sao có thể? ”
Vậy mà laij không có gia vị? Vậy sao lại có hương vị thơm ngon như vậy? Cô ta vừa rồi cũng đã nếm qua, hương vị quả thật tốt đến bạo phát. Sau đó lại cẩn thận kiểm tra một lần, đem tất cả nguyên liệu nấu ăn dùng bên trong đều kiểm tra phân tích ra, phát hiện đều là một ít gia vị bình thường nhất, không có bất kỳ thành phần nào khiến người ta nghiện, vô cùng đủ tư cách. Thật kỳ lạ. Vì thế, Chân Mộc Tình cũng thử dựa theo nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị kia, tự mình nấu một nồi nước sốt thịt bò, lại phát hiện hương vị bình thường, hơn nữa cũng không thơm nồng như vậy, ngửi thấy mùi kỳ quái. Chẳng lẽ là phương pháp nấu ăn không đúng? Chân Mộc Tình lâm vào khổ não, lần đầu tiên có cảm giác thất bại. Nếu có thể biết phương pháp nấu ăn thì tốt rồi... Trong mắt Chân Mộc Tình chợt hiện lên một tia tinh quang không rõ, chỉ thấy khóe miệng cô ta nhếch lên. *
Lam Cận trước sau như một nằm trên sô pha chơi game, lúc này cửa phòng bị đẩy ra, cho rằng là mẹ Lưu bưng nước trái cây cho cô tới, vừa rồi có chút khát nước, liền bảo mẹ Lưu giúp cô rót một ly nước trái cây lên, lại phát hiện —— "Tiểu Cận, nước trái cây em cần." Người tiến vào là Nghiêm Tử Hàng, đặt một ly nước cam lên bàn tròn nhỏ trước mặt Lam Cận, tươi cười ôn nhu nói: "Anh đến giúp em học thêm, em có cái gì sẽ không có đều có thể hỏi anh. ” "Anh có thể đi." Lam Cận nói ngắn gọn. Nụ cười trên mặt Nghiêm Tử Hàng cứng đờ, không nghĩ tới cô dầu muối không ăn như vậy, so với trước kia thật sự là khác nhau, bất quá gã ta sẽ không từ bỏ. Rất nhanh lại treo lên nụ cười tự cho là vô cùng mê người, ngồi xuống ghế bên cạnh Lam Cận, nói: "Tiểu Cận, em đừng như vậy, anh thật lòng đến giúp em học thêm, em cũng không muốn thi rớt đại học đúng chứ? Em ngẫm lại, thành tích của Kiều Kiều tốt như vậy, em lại kém như vậy, sẽ không cảm thấy một tia tự ti sao? ” Lam Cận nhìn cũng lười nhìn gã một cái, cũng lười phản ứng gã, bởi vì có chút khô, đành phải điên cuồng giết người trong trò chơi, thỉnh thoảng truyền đến âm thanh giết ba giết bốn giết năm liên tiếp. Lúc này một cái avatar quen thuộc nhảy ra, gửi tới tổ đội mời, Lam Cận nhướng mày, nhấn tiếp nhận, phối hợp ăn ý với Dung Chước đại sát tứ phương. Hai người còn chat voice nói, chơi đùa vui vẻ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]