Sự kiện xuất hiện đảo ngược, sóng gió đạo văn lắng xuống, lúc này các phóng viên nào chịu buông tha Dương Thiến Bối, lập tức hướng về phía cô ta một trận cuồng oanh loạn tạc. Dương Thiến Bối hoàn toàn sụp đổ, hai tay che lỗ tai, trong miệng vẫn khóc to, "Tôi không biết, tôi cái gì cũng không biết..." Đoàn đội của cô ta muốn hộ tống cô ta rời đi, nhưng người hâm mộ căn bản không cho. "Xin lỗi! Xin Dương Thiến Bối xin lỗi Dung Hoặc Và LJ! ” "Xin Dương Thiến Bối xin lỗi Dung Hoặc và LJ!" Một đám fan điên cuồng xông lên, vây quanh Dương Thiến Bối kín mích, thanh âm thảo phạt. Không chỉ vậy, đám fan của Dương Thiến Bối cũng bắt đầu phản nước, các nàng ai nấy đều thẹn quá hóa giận, tức giận đến cả người bốc khói, giống như bị bạn trai phản bội. "Dương Thiến Bối, mệt cho chúng tôi còn tin tưởng cô như vậy! Sao cô dám lừa dối chúng tôi! Cô là đồ rác rưởi ăn cắp sáng tác của người khác còn cắn ngược lại người ta! ” "Dương Thiến Bối cô quá làm chúng tôi thất vọng, mệt cho tôi làm fan cô nhiều năm như vậy! Mỗi ngày kiên trì đánh bảng cho cô, lại không nghĩ tới cô cư nhiên là loại người này! ” "Dương Thiến Bối đạo đức bại hoại, cầu xin cô ra khỏi giới giải trí đi, không bao giờ muốn nhìn thấy cô nữa!" Cảm xúc của người hâm mộ đều vô cùng kích động, có fan trung thành lúc này đều khóc, vừa phẫn nộ vừa thương tâm, hận không thể chọc mù hai mắt mình, trách mình là fan nhầm người. Lại nghĩ đến, các nàng lúc trước mắng Dung Hoặc cùng LJ mắng khó nghe như vậy, lúc này xấu hổ khó chịu, nhưng vẫn dũng cảm chạy đi xin lỗi hai người. Mà Đường Duyệt trà trộn trong fanpage, vẻ mặt không cam lòng, mang theo phẫn hận vụng trộm thừa dịp loạn rời đi. Cuối cùng, Dương Thiến Bối cũng bị fan bức bách, không tình nguyện xin lỗi Dung Hoặc và Lam Cận, cũng thừa nhận sai lầm của mình, lúc này mới có thể thoát thân, cùng với ekip của cô chật vật cắp đuôi rời đi.
Tiểu trợ lý của cô ta sâu thẳm, còn đứng tại chỗ, sắc mặt một trận xanh trắng đan xen, môi đều cắn rách, cuối cùng hướng Lam Cận cùng Dung Hoặc cúi chào thật sâu, hốc mắt đỏ hoen chân thành xin lỗi: "Xin lỗi, tôi nói dối. ” Cô ấy trăm triệu lần không nghĩ tới, Dương Thiến Bối lại thật sự là trộm khúc nhạc của người khác, còn một mực khẳng định là do chính cô ta sáng tác, hại cô ấy liền tin. Thậm chí, thì ra cả đoàn đội đều biết Dương Thiến Bối bị lật kèo, chỉ có cô ấy bị lừa gạt, ngẫm lại là rất tức giận, chờ trở về liền từ chức không làm nữa! ...... Lam thị. "Lam tổng, trời ơi, con gái của ông cũng quá lợi hại! Cô ấy không chỉ là LJ mà còn là Aurora, có thể nói là thiên tài sáng tác thần cấp a, thần tượng của tôi từ nay về sau chính là cô ấy, nhớ giúp tôi tìm con gái anh xin chữ ký. ” "Tôi cũng muốn tôi cũng muốn! Tốt nhất là giúp tôi có được một bức ảnh chụp chung với chữ ký của nữ thần Cisselli và Aurora, tôi chắc phát điên vì vui mất. ” Lam Yến Hào nhìn nữ thư ký và nữ trợ lý của mình đều phát điên, vẻ mặt ngây thơ, không khỏi đen mặt nói: "Hai người đang nói cái gì vậy? Cô không cần làm việc sao? ” "Ồ." Hai người ngấp ngé muốn rời khỏi, rồi lại bị Lam Yến Hào gọi lại, "Chờ một chút. ” "Đem những gì hai người vừa nói lại một lần nữa, con gái tôi là thiên tài sáng tác?" Phản ứng đầu tiên của Lam Yến Hào chính là Lam Kiều Kiều, đoạn thời gian trước cũng đích xác nghe Thẩm Dung nói qua, Lam Kiều Kiều tự sáng tác khúc dương cầm được Trương Mai thưởng thức, còn nói muốn thu làm đồ đệ. "Đúng vậy, cô ấy chính là người sáng tác "A Shimmer of Light" và "Ngày tận thế", hai bài hát này đều hot trên toàn thế giới, còn có, hôm nay nữ thần Cisselli và chủ tịch Hiệp hội Piano quốc tế, ông Jotis, đều đến trợ trận cho cô ấy, con gái ngài nói một tiếng Pháp siêu lưu loát chính thống, quả thực quá ngầu." "Hai người đang nói là Lam Kiều Kiều?" Lam Yến Hào nghi hoặc nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]