Lam Cận gật đầu, hơi nhướng mày, "Như vậy đi, cho tôi 10 vạn, thua không cần đưa, thắng lại cho tôi 10 vạn, ngày mai tôi sẽ đánh. ”
Dung Tranh và Dung Nịch: "..."
Mẫu thượng đại nhân cũng có thể chơi bi-a sao?
Tại sao họ không bao giờ biết chuyện này?
Nhưng mặc kệ như thế nào, nếu mẫu thượng đại nhân muốn đánh, vậy để cho cô đi đánh đi, bọn họ chỉ cần ủng hộ cô, sủng cô là được.
Cho dù cuối cùng thua (tuy rằng cũng không trông cậy vào cô sẽ thắng),bọn họ cũng sẽ không có chút oán hận nào, dù sao quyền khai phá mảnh đất kia có được hay không cũng không sao.
Chỉ là có chút tiện nghi cho Bắc Cung Nhất Đằng cẩu vật kia.
"Được, đều nghe lời cô." Dung Tranh cười gật đầu, vẻ mặt sủng nịch.
Dung Nịch cũng cố gắng nặn ra nụ cười, lại phát hiện mình đeo khẩu trang, mẫu thượng đại nhân cũng không nhìn thấy, đành phải khôi phục mặt không chút thay đổi, gật gật đầu theo, ánh mắt cũng là sủng nịch.
Lam Cận nhìn mà không nhịn được cười, quả nhiên không hổ là các anh trai Dung Lân, như thế nào ai nấy đều giống Husky? Hại cô ngứa tay muốn sờ đầu.
Không, không thể xúc động.
Sẽ bị người ta tưởng trở thành đại sắc nữ.
Để thuận tiện cho việc liên lạc và trả tiền, Dung Tranh thêm wechat của Lam Cận, trời mới biết anh kích động đến mức nào, ngón tay đều đang run rẩy, lập tức trước tiên chuyển cho cô 10 vạn tệ.
Không dám chuyển nhiều hơn một phần, bởi vì hắn biết mẫu thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420299/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.