Ngoài dự liệu, Lam Cận cư nhiên cũng vươn tay ra, tuy rằng chỉ là nắm lại qua loa một chút, không đến một giây đồng hồ liền tách ra, nhưng đủ để làm Dung Tranh mừng rỡ như điên.
Sau đó hắn nhanh chóng đưa bàn tay kia ra sau lưng, ngón cái lưu luyến vuốt ve mặt bàn tay một chút, phảng phất phía trên còn lưu lại nhiệt độ đầu ngón tay của mẫu thượng đại nhân, ấm áp làm cho thể xác và tinh thần người ta thoải mái.
Dung Nịch nhìn thấy, nhất thời vẻ mặt hâm mộ ghen tị căm hận, vì thế cũng cọ tới, vừa mới cực lực kéo ra một nụ cười tự cho là đẹp trai mê người, tính toán tự giới thiệu đồng thời, cũng giống như đại ca vươn tay, kết quả...
Hắn còn chưa kịp mở miệng, đã thấy Lam Cận giơ tay đè lên vành nón, lập tức không nhanh không chậm vòng qua hắn, hai tay cất trong túi quần áo, mặt mày khẽ nhướng, hướng Bắc Cung Nhất Đằng cùng Ninh Đại đi tới.
Nụ cười trên mặt Dung Nịch cứng đờ, nhất thời tâm tình mất mát cùng ủy khuất nói không nên lời, tính tình nóng nảy lại suýt nữa áp chế không được.
Dung Tranh nhìn thấy, hả hê có chút vui sướng khi người gặp họa lấy nắm đấm chống môi ho nhẹ một tiếng, chợt lại vỗ vỗ bả vai Dung Nịch, xem như không tiếng động an ủi.
Cùng lúc đó, Lam Cận đã đi tới trước mặt hai người, tươi cười rất thân thiện hỏi: "Nghe nói, các người muốn đuổi tôi ra ngoài? ”
"Mỹ nữ, cô là ai?"
Bắc Cung nhất đằng ánh mắt tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420295/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.