Quyền Châu Nhất Trung. Lam Cận tiến vào trường học, phát hiện hầu như tất cả nữ sinh đều đeo tai nghe, hẳn là đang nghe nhạc, một đám kích động mặt đỏ, càng nghe càng phấn khởi, có người nói: "Trời ơi, bài hát mới của thần tượng của tôi cũng rất dễ nghe đi. ” "Bài hát Endgame này, vô luận là phần ca hát, hay là phần đàn dương cầm đều có thể nói là thần tác a, quả thực dễ nghe!" "Nhất là phần đàn dương cầm, tôi đã liên tục nghe lặp lại N lần, tôi thề, cho tới bây giờ tôi chưa từng mê mẩn như vậy, quả thực có thể đồ sát tất cả những khúc dương cầm mà tôi từng nghe trước đây." "Tôi nghe nói khúc dương cầm là do một người tên LJ sáng tác, mẹ ơi, người này cũng quá lợi hại đi, thật tò mò người này rốt cuộc là ai." "Ừm, ngay cả thần tượng của tôi cũng nói, LJ là một thiên tài sáng tạo siêu lợi hại, hơn nữa hình như là một người phụ nữ, đáng tiếc cô ấy không muốn tiết lộ tên thật của mình." ...... Nghe vậy, Lam Cận lúc này mới biết, thì ra là bài "Endgame" Dung Hoặc vừa chính thức phát hành tối hôm qua, hơn nữa còn chưa bắt đầu tuyên truyền, đã nổi khắp toàn bộ mạng! Không có gì bất ngờ, lúc này hot search số 1 khẳng định có liên quan đến bài hát này, rất nhanh có thể chấn động toàn bộ giới ca nhạc! Vừa vào lớp, cơ hồ tất cả mọi người đều thảo luận bài hát này, kể cả Cố Vãn Vãn đều cầm điện thoại di động, đeo tai nghe nghe nhạc, vẻ mặt vô cùng say sưa.
Dung Lân cũng là như thế, dù sao cũng là bài hát mới của Tam ca nhà mình, cậu tự nhiên phải nghe đủ, bất quá cậu chuyên môn chỉ nghe phần dương cầm. Bởi vì cậu đã nghe Tam ca nói, phần đàn dương cầm là do mẫu thượng đại nhân sáng tác, có trời mới biết, lúc cậu nghe lần đầu tiên có bao nhiêu kích động. Cho đến bây giờ đã nghe không dưới mười lần, nhưng vẫn kích động vô cùng. Nhìn thấy Lam Cận tới, Dung Lân lập tức nâng mắt sao, kích động mà lại sùng bái nhìn cô, sau đó điên cuồng lấy ra quyển sách bài tập, hai tay dâng lên, "Bài tập đều làm xong, cậu mau kiểm tra một chút. ” "Cám ơn cậu." Lam Cận tiếp nhận quyển sách bài tập thuận tay đặt lên bàn học, sau đó chậm rãi đem balo nhét vào hộc bàn. Cố Vãn Vãn vội vàng tiến lại gần, rất là kích động, "Tiểu Cận, cậu nghe bài hát mới Dung Hoặc chưa? Nghe hay lắm. ” Lam Cận thần sắc lạnh nhạt: "Đã từng nghe qua. ” Trong khi đó, Dung Tranh cùng Dung Nịch cùng với Dung Chước ba anh em, cũng đều đeo tai nghe nghe nhạc, chuẩn xác nói, là đang nghe nhạc dương cầm. Dung Chước cố ý đem phần dương cầm cắt ra, liền đặc biệt chỉ nghe phần dương cầm, dù sao đây cũng là khúc nhạc do mẫu thượng đại nhân sáng tác, hắn phải nghiêm túc cẩn thận lắng nghe đi nghe lại, nào ngờ, càng nghe càng thích, căn bản là không dừng lại được.
"Dung Mộc, cậu cảm thấy khúc nhạc này thế nào? Nghe có dễ nghe không? ” Dung Chước híp mắt hỏi Dung Mộc, phảng phất chỉ cần Dung Mộc dám nói không dễ nghe, hắn lập tức đem hắn ta dỡ thành tám khối, quay về tái tạo! Dung Mộc vội vàng gật đầu, "Dễ nghe dễ nghe, tôi chưa từng nghe qua khúc nhạc dễ nghe như vậy. ” Thân là một người máy, Dung Mộc giờ phút này hai mắt lại lóe sáng, sau đó vẻ mặt càng ngày càng say sưa nhắm mắt lại, đầu nhẹ nhàng lắc lư, nghiễm nhiên đã trầm mê trong đó. Dung Chước rất hài lòng nhếch môi, ngay cả AI cũng cảm thấy dễ nghe, có thể thấy được mẫu thượng đại nhân lợi hại cỡ nào, ngay cả hắn cũng tự hào. Nhưng vừa nghĩ đến, hiện tại lão Tam cùng lão Ngũ đều cùng mẫu thượng đại nhân nói chuyện rồi, mà hắn chỉ xa xa nhìn mẫu thượng đại nhân vài lần, ngẫm lại trong lòng liền mất cân bằng. "Dung Mộc, đi phụ cận Nhất Trung." Hắn muốn nghĩ biện pháp, xem có thể tìm cơ hội tiếp cận mẫu thượng đại nhân hay không, để nói chuyện với cô, nếu thật sự không được, liền nhìn trộm từ xa, lúc này phải xem đủ vốn. "Vâng chủ tử." Dung Mộc cầm đầu xe lăn, lập tức đẩy hắn, ra cửa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]