Nhưng mà nghe lời Lam Cận nói kia, cũng không có chút ý cười nhạo mình, cô ấy mím môi, đáy lòng lại dâng lên một tia cảm kích.
Cô nàng do dự cùng giãy dụa một lúc lâu, cuối cùng, chậm rãi mà chậm chạp ngẩng đầu lên, né tránh né tránh ánh mắt Lam Cận, lại ngẩn ra!
"Lam… Lam Cận? ”
Lần này Cố Vãn Vãn càng thêm bối rối cuống quýt, bị bạn cùng phòng duy nhất của mình nhìn thấy bộ dáng quỷ quái này, cô ấy cảm thấy thật mất mặt.
Lam Cận vẫn là từ trong trí nhớ biết được, cô nàng mập mạp trước mắt cư nhiên là bạn cùng phòng của mình, chẳng qua "người ngoài" rất ít ở trường, một năm nhiều lắm là bốn năm lần.
Tuy rằng hai người là bạn học kiêm bạn cùng phòng, quan hệ lại bình thường, trên cơ bản cũng chưa từng nói như thế nào.
Thế cho nên, lúc này Cố Vãn Vãn đáy lòng rất là nghi hoặc, Lam Cận làm sao có thể giúp mình? Không phải cô cũng ghét mình sao?
Thậm chí… Cô nàng ở trong mắt Lam Cận nhìn thấy ngoại trừ bình tĩnh đạm mạc ra, tựa hồ còn có một tia quan tâm như vậy?
Chúa ơi, cô lại quan tâm đến mình?
Điều này làm cho Cố Vãn Vãn sớm đã đầy vết loét, nội tâm lạnh lẽo tê dại, có một tia ấm áp lặng lẽ xoay quanh, loại cảm giác này rất kỳ diệu, khiến cô ấy khát vọng càng nhiều.
Về phần mình vì sao liếc mắt một cái nhận ra Lam Cận trước mắt, đó là bởi vì cô ấy đã sớm gặp qua mặt mộc của Lam Cận, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420200/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.