Thẩm Dung xuất thân từ một gia đình nhỏ, bởi vì bộ dạng có vài phần tương tự mẹ Lam Cận, dùng chút thủ đoạn nhỏ, buộc Lam Yến Hào cưới bà ta, sau đó cực lực muốn đóng vai một người vợ ôn nhu hiền thục nên có.
Chỉ cần là ở trước mặt Lam Yến Hào, bà ta vĩnh viễn nói chuyện đều là nhỏ giọng nhẹ nhàng, quyến rũ đến tận xương tủy, mỗi lần đều có thể kịp thời trấn an tâm tình khi ông sắp nổi giận.
Lam Kiều Kiều cũng là như thế, vĩnh viễn đóng vai nhu thuận động lòng người, lúc này cũng phải khuyên nhủ:
"Ba, em trai đều bị thương như vậy, vẫn là mau để cho em ấy về phòng nghỉ ngơi đi, có chuyện gì chờ ngày mai nói sau."
Kể từ đó, Lam Dật Thần sẽ đối với hai mẹ con này trong lòng có cảm kích, dần dần, cậu ta đã đối với hai người này nói gì nghe nấy.
Giống như hai người họ chính là mẹ ruột với chị ruột của mình.
Mà Lam Cận lại là dư thừa, có cũng như không.
Nghe được tiếng Lam Kiều Kiều gọi ba, ánh mắt Lam Cận lạnh đi vài phần, rõ ràng ba năm trước, Lam Kiều Kiều còn chưa đổi giọng, vẫn gọi đều là chú Lam .
Hiện tại chẳng những đổi họ Lam, ngay cả xưng hô cũng thay đổi, còn gọi thuận miệng như vậy, thậm chí đối ngoại tự xưng mình là thiên kim chân chính của Lam gia.
"Ôi, chị, chị...?"
Lam Kiều Kiều tinh mắt phát hiện Lam Cận, ánh mắt lóe lên, giống như là có chút không xác định.
Đây có phải là con điếm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420175/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.