Sau khi Lam Cận trở lại phòng, đầu tiên đem trang điểm tẩy đi, trong gương phản chiếu ra một gương mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng sứ.
Nhất là đôi mắt hoa khẽ nhếch bên trong, lông mi vừa dày vừa dài, nhíu lại, phảng phất có thể câu hồn nhiếp phách.
Chỉ là trên mặt còn có chút ngây ngô, nếu là nẩy nở một chút, vậy thì kinh tâm động phách* như thế nào!
*Kinh tâm động phách: Mất hồn mất vía
Nương theo cảm giác quen thuộc đã lâu không nhìn thấy gương mặt của bản thân, khiến Lam Cận kinh ngạc.
Lại nói chỉ qua ba năm, không biết, cô xuyên qua thế giới đã trải qua mấy chục vị diện, mỗi vị diện ít nhất sẽ ở lại ba năm.
Cũng may trí nhớ bị mơ hồ hóa, ngoại trừ kỹ năng học được, hiện giờ chỉ nhớ rõ chuyện xảy ra ở vị diện mạt thế cuối cùng.
Cô và một vị bác sĩ khác liên thủ nghiên cứu chế tạo ra thuốc kháng vi-rút, hơn nữa còn ước định, chờ sau khi tận thế trôi qua, hai người liền yêu đương, nào ngờ ——
Tên khốn hệ thống kia, cũng không có sự cho phép của cô, liền ép buộc cô xuyên trở về.
Mà hệ thống cũng biến mất theo.
Biến mất cũng tốt, miễn cho giống như đại gia quản đông quản tây với cô, còn không cho phép cô yêu đương, nếu không sẽ phải đưa cô đi hắc động cải tạo.
Thế cho nên, cô đã trải qua nhiều vị diện như vậy, một lần yêu đương cũng chưa từng nói qua!
Thật tức giận.
Hiện tại cuối cùng lỗ tai cũng thanh tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-dai-lao-deu-sung-ta/420166/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.