Khoảng thời gian giữa bán kết và chung kết ngắn như vậy nên căn bản không đủ để các chiến đội lớn điều chỉnh chiến thuật. Ngay cả khi chiến thuật được điều chỉnh, họ không đủ thời gian để huấn luyện. Vì vậy, về cơ bản thì kết quả của vòng bán kết đã báo trước kết quả cuối cùng của trận chung kết. Đúng thật, bất kể là bán kết hay chung kết, Mạc Thần với Văn Khê đều dẫn đầu về điểm số ở nội dung 1vs1 và 2vs2. Mà bởi vì thi đấu 1vs1 Văn Khê cố ý muốn Mạc Thần đoạt quán quân nên Mạc Thần có gấp đôi đầu người so với cậu. [Tôi tuyên bố nhà vô địch của vòng chung kết toàn cầu này là - Momo từ chiến đội CLM của Trung Quốc!] MC dõng dạc tuyên bố kết quả này, nhưng nội tâm lại nhỏ máu. Đổi mới cách thức thi đấu là do Mỹ khởi xướng đầu tiên, vốn tưởng sau khi đổi mới cách thức thi đấu có thể đè Hàn Quốc xuống, mà trên thực tế đúng là bọn họ đè Hàn Quốc xuống, nhưng ai có thể nghĩ đến lần thi đấu toàn cầu này không chỉ có số một thiện xạ mà còn có tới một sát thủ cung tên đây? Ngay sau đó, quán quân của nội dung 2vs2 cũng được Mạc Thần và Văn Khê nắm tới, MC không muốn công bố kết quả này nữa. Từ lúc hiển thị bảng xếp hạng điểm tích lũy của đấu 2vs2 các thứ trên màn hình lớn là Ngải Triết với Thương Lang đã kích động gào lên: Ngải Triết: [Vô địch!] Thương Lang: [Trâu bò!] Mưa đạn cũng ầm ầm chúc mừng: [Xin chúc mừng!] [Đây là những gì họ xứng đáng!] [A a, trời mới biết tôi chờ ngày này bao lâu rồi!] [Kết hôn! Kết hôn ngay tại chỗ cho tôi!] Trên màn hình trực tiếp, Mạc Thần và Văn Khê sánh vai đứng trên sân thi đấu trả lời phỏng vấn của MC. MC vẫn đang khóc trong lòng cho nên câu hỏi không có quan hệ nửa xu tới trận đấu: [Xin hỏi hai vị có quan hệ gì?] Mạc Thần bình tĩnh trả lời: [Have a guess.] — Đoán xem. MC: [Theo trên internet thì hai người đã ở bên nhau. Nhưng theo như tôi biết, hôn nhân đồng giới vẫn chưa được hợp pháp hóa ở Trung Quốc phải không?] Mạc Thần: [It's none of your business.] —Liên quan rắm gì đến anh. Nghe được câu trả lời này, Văn Khê "phụt" cười một tiếng. Mọi người còn nói cậu gắt, thật ra Mạc Thần mới gắt. Vấn đề này nếu đổi là cậu thì có thể cậu sẽ trả lời "Không sao, chúng tôi có thể đến các quốc gia khác kết hôn", mà Mạc Thần hoàn toàn là một bộ dáng "Đây là chuyện riêng tư của chúng tôi, anh không nên hỏi". Sự thật cũng đúng như vậy, đây là chuyện riêng tư của bọn họ. Cho nên Văn Khê nhận lấy micro nói một câu: [I'm starving.] Mạc Thần lập tức phản ứng lại, buột miệng: [OK, let's finish the interview and go get some food.] —Anh đói. —Được rồi, vậy chúng ta đừng phỏng vấn nữa, đi ăn chút gì thôi. "Ha ha ha ha ha, cái cảnh ngọt ngào này..." Trần Tiêu ở cách đó không xa chờ hai người cười chết. "Ha ha ha, mặt người dẫn chương trình cứng đờ rồi!" Trần Úy xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn. Rõ ràng lời của hai người là nói với nhau, nhưng nhất định phải dùng tiếng Anh, vừa nghe đã biết là cố ý. – Văn Khê cố ý ném đề tài, Mạc Thần cố ý tiếp nhận, rất tự nhiên mà cứng rắn kết thúc phỏng vấn. Giang Tân Dực đã sớm nhìn thấu tất cả: "Hai người xấu xa, quá hỏng rồi. Nhưng tôi thích lắm!" Cứ như vậy, Mạc Thần với Văn Khê thuận lợi thoát khỏi phỏng vấn, đi ăn cơm với mọi người. Thật sự hai ngày cuối cùng thi đấu 4vs4 có chút khó khăn, tuy hai ván CLM đều có điểm tích lũy đứng đầu tiên, nhưng có một chiến đội Mỹ gắt gao đuổi theo phía sau bọn họ. Ván thứ ba, CLM không thể tiến vào vòng chung kết để lấy được điểm số, thế cho nên điểm tích lũy rơi xuống một chút, lập tức bị chiến đội Mỹ kia vượt qua. Ván thứ tư CLM vượt qua, nhưng vẫn không thể kéo dài khoảng cách với điểm số của chiến đội kia. Ván thứ năm, CLM một lần nữa vượt qua. Sau đó, CLM đưa ra quyết định, thay Trần Úy, để Giang Tân Dực lên. Từ trước khi trận đấu toàn cầu bắt đầu, Mạc Thần đã nói với Giang Tân Dực —— Thi đấu trong nước không thành vấn đề nhưng thi đấu ở nước ngoài không thể thiếu cậu. Những lời này Giang Tân Dực vẫn luôn ghi trong lòng, cho nên ở bán kết hắn chẳng những không giúp đồng đội mà còn kéo chân chiến đội, hắn so với ai cũng thất bại, cảm thấy mình cô phụ sự chờ mong của Mạc Thần đối với hắn. Vốn hắn đã không còn dũng khí để thi đấu nữa, thế nhưng, nhìn điểm tích lũy của CLM bị chiến đội Mỹ kia nhiều lần vượt qua, hắn hận không thể tự mình ra sân dẫn cả đội —— Ừm, vì thế hắn thật sự ra sân. Đừng nghi ngờ, là hắn chủ động đề xuất: "Đội trưởng, thay tôi lên, để tôi chỉ huy." Mạc Thần vẫn nói câu kia: "Có thể, nếu như cậu đã chuẩn bị tâm lý gánh chịu hậu quả." Lần trước nghe được những lời này, Giang Tân Dực lựa chọn lùi bước, nhưng lần này, hắn rất kiên quyết đáp lại Mạc Thần: "Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, tôi sẽ để cho mọi người thắng, không có khả năng thua!" "Được, vậy giao cho cậu." Mạc Thần trả lời không chút do dự. Bởi vì hắn biết, tuy nhìn qua Giang Tân Dực rất tự cao tự đại, nhưng cũng không làm chuyện không có chuẩn bị. Quả thật, mấy ngày nay Giang Tân Dực ở khu nghỉ ngơi cũng không phải chỉ ngồi nghỉ ngơi mà thôi, hắn vẫn không ngừng thu thập tình báo của các chiến đội khác. Bán kết có 30 chiến đội, 120 người, đến từ 15 quốc gia khác nhau, trong đó có hơn một nửa quốc gia đều có chiến thuật và cách chơi độc đáo của riêng mình, khi Giang Tân Dực không quen với những cách chơi này, thật sự là bị đánh cho bối rối —— Vì sao phải đi tới chỗ này? Tại sao ném cái này vào lúc này? Như thế nào một người đều ngả bài không theo lẽ thường?! Thế nhưng, sau nhiều trận đấu như vậy, hơn nữa vòng chung kết chỉ còn lại 20 chiến đội, 80 người, phạm vi kiểm tra trên đề thi của Giang Tân Dực không ngừng thu hẹp lại, cách hóa giải đề cũng càng ngày càng rõ ràng. Nếu như nói bán kết vẫn là một cuộc thi chưa chuẩn bị tốt thì trận chung kết đối với hắn mà nói chính là một ván cờ trong lòng bàn tay —— Cảm giác kiểm soát mọi thứ ở giải đấu trong nước cuối cùng đã trở lại! Hiện tại hắn tuyệt đối có tự tin nói ra những lời như "dẫn cả đội". Trần Úy nhìn bóng lưng Giang Tân Dực lên sân đấu, ngồi xuống bên cạnh Liễu Vĩ Triết làu bàu: "Mấy người học bá đi thi đấu, không cần huấn luyện mà dùng 'xem' cũng có thể tiến bộ hả?" Liễu Vĩ Triết nhàn nhạt liếc hắn một cái: "Cậu ta đánh chính là E-Sports trí tuệ, trí tuệ phong phú thì đánh càng tự tin, kỹ thuật cũng ổn định hơn." "A, tác dụng tâm lý." Trần Úy giây lát đã hiểu. Liễu Vĩ Triết dở khóc dở cười —— Tuy cũng có nguyên nhân này, nhưng vì sao nghe Trần Úy tổng kết lại muốn đánh hắn như vậy. Sau khi Giang Tân Dực ra sân thì quả thật khác với cảm giác bó tay bó chân ở bán kết, đánh vô cùng quyết đoán, dứt khoát lưu loát mà lại cho người ta không kịp đề phòng. Dưới sự dẫn dắt của hắn, thực lực cả chiến đội tăng lên không chỉ một chút. Hắn chỉ mất một trận đấu để kéo điểm số của CLM về vị trí thứ hai. Chiến đội nước ngoài lúc này mới chú ý tới CLM còn có nhân vật số một như vậy, nhưng mà, chỉ còn lại hai trận đấu cuối cùng, bây giờ lại nghĩ cách đối phó đã muộn rồi. Cuối cùng, sau khi kết thúc tám trận đấu 4vs4, CLM dưới sự dẫn dắt của Giang Tân Dực hoàn toàn ngồi vững trên ngai vàng vô địch! Ba nhà vô địch! Sau khi đổi mới hệ thống thi đấu, lần đầu tiên giành được ba chức vô địch! Kết quả thời khắc đó, tất cả fan E-Sports của SGH trong nước đều vui mừng điên rồi, #CLM thắng# Chủ đề này liên tục treo trên bảng hot search mấy ngày! Lễ trao giải được tổ chức vào ngày sau khi cuộc thi kết thúc. Liên doanh Trung Quốc đã giành được hai huy chương và ba chiếc cup: Huy chương Quán Quân 1vs1 - Mạc Thần. Huy chương Á Quân 1vs1 - Văn Khê. Cup Quán Quân 2vs2 - Mạc Thần & Văn Khê Cup Quán Quân 4vs4 - CLM. Cup Á Quân 4vs4 - YEY. Đúng vậy, YEY cũng lọt vào top 3 trong trận chung kết của đấu 4vs4 và giành chiến thắng trong mùa giải. Một đám đông vây quanh đứng dưới ánh đèn sân khấu, huy chương trên cổ và chiếc cup trên tay lấp lánh dưới ánh đèn. Rõ ràng đến từ ba chiến đội khác nhau, nhưng vị trí hiện tại của họ hoàn toàn không khác nhau. Cả YEY và MQ đều muốn chạm vào chiếc cup quán quân của CLM, CLM thì đi chạm vào cup á quân của YEY, cảnh tượng rơi vào hỗn loạn. Ngược lại, các chiến đội khác cũng giành được thứ hạng, chỉ có mấy người lẻ loi đứng đó, cảm giác bị cả thế giới lãng quên. MC cũng bị nhóm tuyển thủ đến từ Trung Quốc làm cho choáng ngợp: [Hả? Không phải cậu là tuyển thủ của YEY à? Làm sao lại giữ cup CLM?] Lightning gắt gao ôm chặt chiếc cup quán quân không buông tay chớp chớp mắt, cầu xin giúp đỡ: "Hắn nói cái gì thế? Ai giúp tôi trả lời phát đi?" Thunder và đồng đội bất đắc dĩ đáp lại MC: [Cậu ấy ôm một cái, sẽ nhanh chóng trả lại.] Sau đó quay đầu nói với Trần Tiêu: "Xin lỗi, đội trưởng nhà chúng tôi chưa từng thấy qua thế giới, gây thêm phiền toái cho mọi người rồi." Trần Tiêu cười cười: "Không sao, không sao, cứ sờ đi, dù sao sờ lâu hơn nữa cũng không phải của các cậu." Mọi người YEY: "......" Trần Úy và Lăng Sơ Dật bật cười ra tiếng ngay tại chỗ —— Muốn ngược đãi chiến đội nước ngoài, nhưng trong nước tự giết nhau cũng không thể dừng lại! Lightning: "Thì ra huấn luyện viên đồ lưu manh của các cậu cũng lưu manh như vậy!" Trần Tiêu: "Nếu không làm sao lại làm huấn luyện viên đồ lưu manh được?" Lightning: "... Sao tôi lại không phản đối được?" Tổng phụ trách ở một bên cười không chịu nổi, thật vất vả mới làm cho tâm trạng của mình ổn định lại, chủ động tiến lên trả lời một số câu hỏi của MC. MC: [Có vẻ như mối quan hệ giữa các chiến đội Trung Quốc của anh rất tốt nhỉ?] Tổng phụ trách: [Đó là tất nhiên. Tình bạn thứ nhất, thi đấu thứ nhì.] MC: [Các cậu tới ba chiến đội nhưng chỉ có một chiến đội vô địch, hai chiến đội còn lại không ghen tị sao?] Tổng phụ trách: [Tôi không nghĩ vậy. Có thể có hối tiếc, nhưng tất cả người Trung Quốc sẽ tự hào về điều này và cố gắng đạt được kết quả tốt hơn trong cuộc thi năm sau!] MC lại hỏi thêm mấy câu, tổng phụ trách đều tự hào mà không mất phong độ trả lời, làm cho MC muốn tìm lỗi cũng không tìm ra được khuyết điểm có thể công kích nên chỉ có thể lựa chọn từ bỏ. Sau lễ trao giải, một nhóm người trở về khách sạn Mỹ nơi họ ở. Có người muốn về nước nghỉ ngơi, có người muốn nghỉ ngơi vài ngày rồi mới trở về, còn có người hào hứng muốn đi du lịch Mỹ rồi mới cân nhắc chuyện trở về nước. Nhưng tất cả đề nghị đều thất bại trước câu nói của Mạc Thần: "Tôi đi đăng ký kết hôn với anh ấy, mọi người cứ tùy ý đi." Trần Úy: "Vậy... Chắc chắn tôi sẽ ở lại tham dự đám cưới!" Lăng Sơ Dật: "Mẹ kiếp, hai người sắp kết hôn hả?! Vậy thì chắc chắn tôi sẽ ở lại ăn một bữa rồi đi!" Giang Tân Dực: "Chuyện vui như vậy, sao có thể không có tôi?" Trần Tiêu: "Quyết định rồi, chờ hai người tổ chức hôn lễ xong chúng ta sẽ cùng nhau trở về!" Liễu Vĩ Triết: "Có cần tôi thông báo cho ba mẹ các cậu đến dự đám cưới của hai người không?" Nghe được vấn đề này, Mạc Thần nhìn về phía Văn Khê, Văn Khê cười cười: "Được được ~" Mẹ cậu đã sớm ám chỉ qua, cho dù cậu ở cùng nam cũng không sao, chỉ cần cậu có thể hạnh phúc là tốt rồi. Cho nên họ sẽ đồng ý tham gia. HOÀN CHÍNH VĂN
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]