Chương trước
Chương sau
Nói thật lúc thi đấu toàn cầu, Văn Khê ra sân còn rất khẩn trương.
Mặc dù cậu đã đến Mỹ hai tuần nhưng cậu vẫn còn có chút không thích nghi với môi trường tại Mỹ.
Cho nên lúc thi đấu huấn luyện, ngoại trừ cậu cố ý không dùng cung ra, trạng thái không tốt là thật sự không tốt, cũng không có tiến thêm một bước che giấu thực lực của mình.
Trong lúc huấn luyện thì cậu đã gặp tuyển thủ Mỹ tên Armand này, cậu bắn hai phát súng liên tiếp không trúng hắn, bị hắn bắn nổ đầu chết ngay tại chỗ.
Mạc Thần muốn báo thù cho cậu, nhưng không đợi hắn khiêng súng đột kích xông tới, Armand đã bị mấy tuyển thủ Hàn Quốc vây chặn bắn chết.
Sau trận đấu huấn luyện, Văn Khê vẫn muốn báo thù cho mình nhưng không tìm được cơ hội, cho nên, sau hai ngày tập luyện, Văn Khê không thể nhớ đến tuyển thủ của một số quốc gia khác, nhưng lại hết lần này tới lần khác ấn tượng với ID và hình tượng của Armand.
Trận đấu đầu tiên ở giải toàn cầu, lúc lên máy bay, tim Văn Khê đập rất nhanh, thật sự là siêu khẩn trương, không thể tin được trận đấu quan trọng nhất của SGH lại cứ bắt đầu như vậy.
Tuy nhiên, khi cậu nhận thấy Armand nhảy xuống, gần như cậu là người đầu tiên nhảy theo.
Trong nháy mắt nhảy xuống, não bộ của cậu đột nhiên trở nên tỉnh táo, tất cả tạp niệm biến mất toàn bộ, chỉ còn lại một mục tiêu rõ ràng —— Cậu muốn gϊếŧ người này!
Người không quen với Văn Khê, ấn tượng đầu tiên về cậu cơ bản có thể dùng các từ như "mềm mại", "đáng yêu"...
Thế nhưng, sau khi quen Văn Khê sẽ biết, cậu mềm mại nhưng không yếu đuối, cậu đáng yêu nhưng không có nghĩa là cậu không có tính tấn công.
Thật ra cậu rất ghi thù trong game, ai cướp đầu người của cậu nhất định cậu sẽ tìm cách cướp lại. Ai gϊếŧ cậu, nhất định cậu sẽ tìm kiếm hết thảy cơ hội gϊếŧ lại.
Vì thế Armand từng gϊếŧ Văn Khê nên cứ như vậy xuất hiện trong danh sách ám sát của Văn Khê.
Văn Khê quyết đoán nhảy ở gần Armand, tìm được vị trí tốt nhất để ám sát Armand.
Sau khi Văn Khê bắn rơi mũ giáp của Armand, quyết đoán bắn một mũi tên về phía hắn, trúng đầu, một mũi tên mất mạng!
[Hệ thống] Bạn đã gϊếŧ GPS-Armand bằng cung!
Nhìn thấy thông báo hệ thống này, khóe môi Văn Khê giơ lên ngay tại chỗ, có loại cảm giác rốt cuộc khói mù lơ lửng trên đỉnh đầu được tiêu tán.
Nếu hỏi tâm trạng hiện tại của cậu, chắc chắn câu trả lời của cậu sẽ là - Rất sảng khoái, rất sảng khoái, rất sảng khoái!
[Oh my God! 300 mét một mũi tên nổ đầu! Đây không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên?!] Bình luận viên xem phát lại không thể tin vào mắt mình, [Cái này cũng quá khó tin! Làm sao có thể làm được? Sao cậu ấy không sử dụng súng bắn tỉa? Thật không thể hiểu được!]
Một bình luận viên khác cũng nói: [Đúng vậy! Sao cậu ấy không dùng súng bắn tỉa? Không phải là dễ trúng mục tiêu hơn à?] Dừng một chút, [Nói đi cũng phải nói lại, tôi mới nhớ tới trong game SGH còn có loại vũ khí như cung này, thế mà thật sự có người dùng? Giống như một kẻ man rợ vậy!]
"Kẻ man rợ? Haha." Nghe xong lời bình luận tại sân đấu, Thương Lang cười lạnh thành tiếng tại chỗ, "Bình luận viên này cảm thấy hắn nói tiếng chim là người Trung Quốc không hiểu đúng không?"
"Ha ha." Ngải Triết cũng học theo giọng điệu của Thương Lang cười lạnh hai tiếng, "Tuyển thủ mình coi trọng bị bắn chết, chua chết."
[Chua quá.]
[Thật là chua!]
[Khê Khê mới không phải là người man rợ gì, rõ ràng bị xù lông!]
[Ha ha ha ha ha, là kiểu siêu hung dữ này sao?]
[Có hình ảnh!]
Mưa đạn nhao nhao bình luận, một giây trước Thương Lang với Ngải Triết còn đang căm phẫn, một giây sau nhìn mưa đạn, đều không nhịn được cười ra tiếng.
Thương Lang: "ĐM, mấy người đều là nhân tài!"
Ngải Triết: "Tôi thấy mấy người này đều ngứa da, chắc muốn được Mạc Thần đạp xuống đất hành một trận!"
Nhìn thấy Armand bị cung nổ đầu gϊếŧ chết, các tuyển thủ khác cũng cảnh giác.
Chiến đội mỗi quốc gia đều ít nhiều thu thập tình báo của các chiến đội khác trước trận đấu, đối với Mac của CLM càng không thể không coi trọng.
Cho nên bọn họ đều biết sự tồn tại của "sát thủ cung tên", nhưng lại nghi ngờ với tồn tại này.
Ý tưởng phổ biến là: "Đây có phải là những gì con người có thể làm?"
"Đánh rank thấp đi."
"Không phải giả tạo thì là hack."
Vốn là thi đấu huấn luyện của SGH rất khó hẹn, nhưng lần này hẹn nhau không hề có chướng ngại vật, thuận lợi đến mức khiến người ta bất an, chính là bởi vì rất nhiều chiến đội đều muốn kiểm chứng tính xác thực của "sát thủ cung tên".
Sự thật chứng minh, lời đồn là thổi phồng —— Sát thủ cung tên mà bọn họ lo lắng đừng nói dùng cung nổ đầu, thậm chí còn chưa từng dùng cung! Tỷ lệ trúng mục tiêu của súng cũng bình thường không thể bình thường hơn!
Nhưng hôm nay, trận đấu đầu tiên của vòng đấu toàn cầu, rõ ràng từ góc trên bên phải màn hình nhìn thấy thông báo [Dùng cung nổ đầu], chiến đội các quốc gia khác đều sởn da gà, rốt cuộc nhận ra ngay cả một phần mười thực lực CLM cũng không phát huy ra trong thi đấu huấn luyện!
Một số tuyển thủ có cảm giác nguy hiểm sau khi phản ứng lại, xoay người chạy về hướng rời xa Văn Khê.
Nhưng cũng có không ít tuyển thủ theo đuổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ đi ngược lại, gần như điên cuồng chui vào chỗ Armand chết trận, muốn trực tiếp gặp sát thủ cung tên trong truyền thuyết kia.
Hiện tại máy quay và bình luận viên của Mỹ cũng tràn ngập tò mò về sát thủ cung tên, cho nên hình ảnh trên màn ảnh rộng vẫn không rời đi góc nhìn Văn Khê.
Giờ khắc này, Văn Khê đang dùng súng bắn tỉa ngắm một quân địch cách đó vài trăm mét, ống ngắm di chuyển theo vị trí quân địch.
Những người biết chơi game nhìn thấy cảnh này hận không thể bắn thay cậu.
Bởi vì quân địch lần này của Văn Khê không phải người Mỹ, ngay cả bình luận viên sân đấu cũng thúc giục: [Cậu ấy đang làm gì vậy? Sao không bắn?]
[Đúng vậy, bây giờ nổ súng, đầu người này có thể lấy được.]
Vừa dứt lời, chỉ thấy Văn Khê nhanh chóng thu súng bắn tỉa lại, thay cung, sau đó mạnh mẽ nâng góc nhìn lên cao, nâng đến một vị trí thích hợp, buông tay bắn tên ra ngoài!
"Vèo——" Một tiếng vang nhẹ, tiếng rất thoải mái, mũi tên dài nhỏ bay lên trời cao, rất nhanh bay đến mất hình.
[Ha ha ha, đây là đang bắn ở đâu thế!]
[Súng tốt không cần lại đi dùng cung...]
[CLM-Wency đã gϊếŧ NH-Miyy bằng cung!]
Gần như bình luận viên ngay tại sân đấu cười nhạo Văn Khê bắn loạn xạ, thông báo gϊếŧ chết lướt qua góc trên bên phải màn hình hung hăng đánh vào mặt họ!
Còn có chuyện nào sảng khoái hơn vả mặt tại chỗ không?
Thương Lang và Ngải Triết nhìn thấy một màn này đều cười sái quai hàm, mưa đạn trong nước cũng nhanh như chớp [Ha ha ha]
[Vả mặt ngay tại chỗ!]
[Oa, tự vả này!]
[Quá sảng khoái, ha ha ha!]
Văn Khê cũng không nghĩ tới một mũi tên này của cậu lại có thể khủng bố như vậy, có chút ngoài ý muốn nhíu mày.
Nhưng nếu người đã đến tay, cậu không do dự, lập tức đứng dậy rời vị trí.
Trước khi lên sân đấu cậu còn có chút lo lắng mình sẽ không thể hiện tốt vì chưa thích nghi với môi trường, dù sao mấy ngày nay trạng thái của cậu thật sự kém, bữa sáng hôm nay cũng không ăn bao nhiêu.
Nhưng hiện tại, sau khi lấy đầu hai người, không biết là bởi vì báo thù cảm thấy thoải mái, hay là phát hiện cảm giác tay không tệ trở nên tự tin, trạng thái của cậu gần như là mắt thường có thể thấy được đang tốt hơn.
Lúc máy quay cho cậu ống kính thật, chỉ thấy ánh mắt cậu chăm chú mà kiên định, không còn chút bất an nào trước khi lên sân khấu.
Trần Tiêu ở sân xem trận đấu, nhìn thấy cảnh quay này nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc có thể yên tâm xem phản ứng của khán giả.
Hắn nhìn khán giả, chỉ thấy trên những khuôn mặt xa lạ kia tràn đầy khiếp sợ.
Không biết là do sự khác biệt văn hóa hay khác biệt chủng tộc, biểu cảm của người phương Tây luôn khoa trương hơn người phương Đông, gương mặt khiếp sợ làm Trần Tiêu không nhịn được muốn cười.
Mà quả thật hắn cười vài tiếng: "Phản ứng này, so với trong nước có lực sát thương nhiều hơn."
Liễu Vĩ Triết theo tầm mắt hắn nhìn khán giả, cũng cong khóe môi: "Dù sao trong nước đã thấy nhiều rồi, rất nhiều khán giả nước ngoài là lần đầu tiên nhìn thấy Văn Khê."
Quả thật, những người có biểu cảm khoa trương nhất, đều là lần đầu tiên nhìn thấy loại thao tác dùng cung một mũi tên nổ đầu tại đấu trường chính thức, thậm chí rất nhiều người bọn họ căn bản không biết trong SGH còn có loại vũ khí như cung.
SGH có rank ở nước ngoài, Văn Khê cũng từng tạo ra một trận sóng gió tại rank nước ngoài, nhưng mà, có thể thấy từ hệ thống nhắc nhở với một số trang report trong hậu trường của cậu, phần lớn mọi người đều không tin sát thủ cung tên tồn tại, đều cảm thấy cậu hack.
Cũng may SGH xử lý tài khoản bị tố cáo vô cùng cẩn thận, cho nên hai tài khoản của Văn Khê đều chưa từng bị ban.
Sau tất cả, một khi bị ban, không chỉ ban ID mà còn ban IP, ban máy tính. Cách làm nghiêm ngặt như vậy, phải xử lý cẩn thận mới được.
Lúc này, bởi vì kế tiếp Văn Khê không gặp phải quân địch gì, cho nên máy quay đã cắt hình ảnh trên màn hình lớn ra khỏi cậu.
Nhưng ý thức của khán giả vẫn bị kẹt trong cú nổ đầu choáng váng của Văn Khê rất lâu không hồi phục được.
Mọi người không nhịn được thảo luận với người ngồi cạnh mình:
"Cái này cũng quá mạnh đi"
"Anh bạn, không phải cậu đã gặp hắn ở rank nước ngoài à? Tuy hiện tại hắn không đánh 1vs1 ở rank nước ngoài, nhưng hắn cũng từng lọt vào top 10! Chính là dùng cung đánh lên!"
"Thật không giấu giếm, tôi đã gặp qua hắn, nhưng tôi cho rằng hắn hack, còn từng báo cáo hắn..."
Cuộc thảo luận của khán giả đều tập trung vào thao tác của Văn Khê, rốt cuộc thảo luận một mũi tên nổ đầu khó khăn đến mức nào, thảo luận hai lần liên tiếp Văn Khê bắn một mũi tên nổ đầu gϊếŧ chết tuyển thủ khác, rốt cuộc là trùng hợp hay có thực lực như thế.
Hầu như không ai thảo luận Văn Khê có hack hay không.
Dù sao đây cũng là cuộc thi toàn cầu, tất cả tuyển thủ đều mang theo thiết bị trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, mà vừa rồi khi ống ngắm đưa ra góc nhìn của Văn Khê, quả thật mọi người cũng không phát hiện ra điều gì khác thường trên màn hình của cậu.
Tuy nhiên, có lẽ thực sự là người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê.
Khán giả có thể hiểu được vấn đề này, nhưng một số tuyển thủ không thể hiểu được.
Trận đấu 1vs1 đầu tiên của vòng đấu toàn cầu, giai đoạn đầu Văn Khê lấy đầu người không tính là nhiều, về sau mới hợp tác tàn sát khắp nơi với Mạc Thần, cùng Mạc Thần bảo vệ lẫn nhau một đường tiến vào vòng chung kết, lấy vị trí thứ hai.
Không đợi bình luận viên công bố kết quả này đã có tuyển thủ ngồi không yên, đứng dậy đập tai nghe bắt đầu hét lớn: "Tôi báo cáo CLM hack! Tôi báo cáo Wency của CLM! Chắc chắn tên này hack! Tôi yêu cầu điều tra nghiêm ngặt và cho tôi một câu trả lời thuyết phục!"
Văn Khê vừa mới tháo tai nghe xuống đã nghe thấy một đoạn như vậy, tuy không hoàn toàn hiểu hết, nhưng nghe được ID của mình, hơn nữa giọng điệu đối phương kích động như vậy, vừa đoán đã biết là đang nghi cậu hack.
Tuyển thủ từ các quốc gia khác nhau, đại diện cho các quốc gia khác nhau, không thể đột nhiên đứng lên và nói: "A! CLM ngầu! Wency của CLM ngầu vãi! Tôi yêu cậu ấy chết mất!" linh tinh đi.
Bình luận viên tại sân đấu bị tuyển thủ kích động kia hét đến vẻ mặt choáng váng, cũng may MC kịp thời cứu viện, nói với micro một câu [Chờ tôi hiểu rõ tình hình.] Sau đó, lập tức tắt micro chạy đến trước mặt tuyển thủ kia.
Không bao lâu sau, đại khái là hiểu xong tình huống, hắn mở micro ra nói: [Vừa rồi có tuyển thủ báo cáo một tuyển thủ khác trên sân hack, chúng tôi sẽ lập tức liên hệ với chuyên gia tiến hành kiểm tra thiết bị của tuyển thủ này, xin mọi người yên tâm một chút.]
Hắn vừa nói vừa đi tới trước mặt Văn Khê.
Văn Khê ngồi trên ghế thể thao điện tử, quay cả người cả ghế sang chỗ hắn.
Từ sau khi tiếp xúc với trò chơi SGH này, cậu không ít lần có người báo cáo hack, nhưng ở sân thi đấu chính thức bị người ta tố cáo hack trước mặt mọi người vẫn là lần đầu tiên, nói thật, có chút uất ức, cũng có chút tức giận.
Không biết có phải trong tiềm thức MC cũng cảm thấy Văn Khê hack hay không, cho nên lúc nói chuyện với cậu thì giọng điệu không tốt lắm: "Cậu ở lại đừng đi, phối hợp kiểm tra."
Vốn Văn Khê chỉ tức giận, không cần MC nói cũng sẽ phối hợp kiểm tra, dù sao chuyện cũng liên quan đến danh dự của cậu.
Nhưng bây giờ, nghe MC nói những lời này, cậu không thể chịu đựng được nữa, mở miệng nói: "Please give me the microphone."
Xin vui lòng đưa micro cho tôi - Cậu nói với MC.
Tuy thêm một cái "xin", nhưng giọng điệu của cậu rất cứng rắn, làm cho MC có loại ảo giác không đưa micro cậu sẽ cắn người.
Cho nên MC chần chờ một chút vẫn đưa micro trong tay cho cậu, vừa đưa vừa hỏi: "Cậu muốn làm gì?"
Văn Khê không để ý tới hắn, sau khi nhận lấy micro thì [Này?] Xác định tất cả mọi người có thể nghe thấy giọng của mình, cậu rất bình tĩnh nói bằng tiếng Anh: [Không cần rắc rối như vậy. Tùy tiện đưa tôi một máy tính, một tài khoản, tôi bắn một mũi tên nổ đầu cho mấy người xem.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.