Sau 10 phút nghỉ ngơi, trận đấu cuối cùng bắt đầu. Trận đấu diễn ra đến đây, chiến đội trên sân ngoại trừ CLM thì đều có chút thiếu hào hứng. Bây giờ tổng điểm tích lũy của CLM hoàn toàn là nghiền nát, ngai vàng vô địch khó có thể dao động, 200.000 tiền thưởng vô địch đối với họ từ lâu đã là vật trong túi. Tuy nhiên, những gì họ không biết là ngay sau khi trận đấu 1vs1 cuối cùng bắt đầu, chiến đội YEY và MQ ở nước ngoài chuẩn bị cho trận chung kết toàn cầu đã nhận được video trận đấu ngày hôm qua của họ. Huấn luyện viên của chiến đội YEY sau khi xem video về Cup Băng Kích, im lặng rất lâu, sau đó mở miệng câu đầu tiên là: "Thiệt thòi lớn..." Không phải hắn không nghĩ tới Văn Khê sẽ đi CLM, nhưng hắn càng không nghĩ tới Văn Khê lại mạnh như vậy! Trước ngày hôm nay, hắn chỉ xem thứ hạng duy nhất của Văn Khê trong rank trong và ngoài nước, bài thảo luận trên diễn đàn, và một số video clip. Top 10 trong nước và top 50 nước ngoài là tiêu chí lựa chọn tuyển thủ của phần lớn chiến đội chuyên nghiệp, cũng có thể nói là điểm mấu chốt. Toàn bộ chiến đội YEY đều đánh vào, căn bản không có gì đáng ngạc nhiên. Bài thảo luận trên diễn đàn có trình độ phóng đại, cái gì mà "trăm phát trăm trúng", "một mũi tên mất mạng", nghe không thực tế. Video clip cắt ghép nhìn thật sự lợi hại, nhưng cũng có một mặt phiến diện, thao tác của thần ai cũng có thể có, bất cứ ai cũng có thể cắt ra, đó là một vấn đề mang tính xác suất. Cho nên, huấn luyện viên chiến đội YEY, lúc trước muốn kéo Văn Khê vào đội, phần lớn là hướng về phía tin đồn, tuy tán thành thực lực của Văn Khê, nhưng cũng không cần thiết đến mức như vậy. Nhưng bây giờ nhìn thấy video, nhất là nhìn thấy hình ảnh Văn Khê với Mạc Thần sánh vai chiến đấu một đường nghiền ép, huấn luyện viên chiến đội YEY hối hận lúc trước không làm đến cùng! —— Lúc trước dù hắn táng gia bại sản thì cũng nên kéo sát thủ cung tên vào đội! "Lightning cậu thật vô dụng!" Huấn luyện viên chiến đội YEY tố cáo, "Cướp người cũng không cướp được để chiến đội CLM cướp kìa!" Lightning: ??? Lúc trước là ai ngăn hắn nói "Quên đi, kéo không được thì thôi?" Thật sự là người ngồi ở nhà, nồi từ trên trời rơi xuống! "Nhưng đã như vậy cũng không có cách..." Huấn luyện viên chiến đội YEY "Chậc" một tiếng, có chút đau đầu, hiện tại hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được có cách nào có thể phá giải sự phối hợp giữa Mạc Thần với Văn Khê. Trước kia bọn họ có thể gϊếŧ sạch toàn bộ đồng đội của Mạc Thần, sau đó vây chặn Mạc Thần, đó là bởi vì một tay Mạc Thần khó địch lại bốn tay. Hiện tại, có sát thủ cung tên Văn Khê này, bọn họ đừng nói gϊếŧ đồng đội của Mạc Thần, không để thiệt mình là tốt rồi. "Quên đi, trước tiên cứ đánh trận toàn cầu thật tốt đã." Cuối cùng, huấn luyện viên đội YEY chọn từ bỏ, "Muốn giành chức vô địch, năm nay phải lấy!" Năm sau muốn lấy thì càng khó hơn. Ở phía bên kia, các thành viên và huấn luyện viên của chiến đội MQ cũng đang xem video trận đấu của Cup Băng Kích, nhìn thấy mà sởn da gà. Một thành viên trong nhóm không thể không hỏi: "Video này ... Ai làm thế?" Đội trưởng CC bình tĩnh nói: "Không phải làm, là thật." Huấn luyện viên cũng nói: "Là thật." Vì thế tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh. "Tôi còn tưởng 'sát thủ cung tên' là thổi phồng. Có năng lực này đã sớm giành được quán quân chung kết, làm gì phải đi làm livestream?" "Đúng vậy! Chỉ nghe nói sau khi tuyển thủ chuyên nghiệp giải nghệ làm livestream, chưa từng nghe nói qua livestream chuyển đánh chuyên nghiệp!" "Nhưng mà sự thật bày ra trước mắt." Đội trưởng CC nói. Giọng điệu của hắn từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, phảng phất một chút cũng không để sát thủ cung tên vào mắt. Có trời mới biết bàn tay cầm điếu thuốc của hắn đang run rẩy, hận lúc trước mình không cứng rắn kéo Văn Khê vào đội. Bây giờ nói gì cũng đã muộn... "Trước tiên mặc kệ cậu ta, cứ chuẩn bị tốt cuộc thi toàn cầu." Cuối cùng, hắn đã đưa ra lựa chọn tương tự như huấn luyện viên của đội YEY, "Lần này chúng ta phải giành chức vô địch! Không thể giành được chức vô địch thì đi huấn luyện!" Nghe được những lời này, trong lúc nhất thời có tiếng kêu rên bốn phía, nhưng mọi người rất nhanh phấn chấn lên, nhao nhao tỏ vẻ nhất định sẽ toàn lực ứng phó! Huấn luyện viên của MQ ở một bên lặng lẽ túa mồ hôi - Thật sự chỉ có năm nay là còn cơ hội ... Năm nay không thể giành chức vô địch, năm tới có thể lọt vào trận chung kết toàn cầu hay không cũng là ẩn số. Đối với những câu chuyện nhỏ này, CLM vẫn còn đang diễu võ dương oai ở Cup Băng Kích rõ ràng không biết. Vốn Văn Khê tưởng thi đấu là chuyện rất nghiêm túc, nhưng Cup Băng Kích cậu càng đánh càng nhanh quen ~ Ngày hôm qua mới đánh nên cậu có chút khẩn trương, về sau càng đánh càng thả lỏng, hôm nay lại càng hoàn toàn phóng thích bản thân, đánh đến vui sướng đầm đìa! Ỷ vào có Mạc Thần bảo vệ, cậu không chút lo lắng đánh bại quân địch xa xa. Ván trước cậu cầm ít hơn so với Mạc Thần một cái đầu, nói thật, còn rất không cam lòng. Tuy Mạc Thần nói hắn không thả lỏng, nhưng Văn Khê cảm giác được, Mạc Thần đánh rất tùy ý, giống như lúc cùng cậu livestream, hoàn toàn là dùng một loại thái độ nửa nghiêm túc nửa giải trí đánh, thao tác của thần toàn bộ dựa vào trí nhớ cơ bắp, trên thực tế căn bản không nhúc nhích. Nói cách khác, Mạc Thần tùy tiện đánh cũng lấy nhiều đầu hơn cậu —— đổi lại ai cũng sẽ cảm thấy không cam lòng đi. Nhưng Văn Khê chỉ không cam lòng một lát, rất nhanh thoải mái lại. —— Cũng đúng, nếu Mạc Thần dễ dàng bị cậu vượt qua như vậy, cũng không phải là số một thiện xạ được cậu thưởng thức với sùng bái kia. Cho nên ván thứ hai, Văn Khê không tranh giành đầu người với Mạc Thần nữa, mà cũng lấy một loại trạng thái tương đối thả lỏng đánh một phen, không nghĩ tới phát huy cũng không tệ lắm, cuối cùng là lấy đầu 13 người đứng thứ hai. Thứ nhất là Mạc Thần, cầm 20 cái đầu! Không hổ là Mạc Thần! Sau khi trận đấu kết thúc, trong lòng Văn Khê cảm thán, vừa quay đầu, quả nhiên lại nhìn thấy Mạc Thần. Gần như là mỗi khi trận đấu chấm dứt, Mạc Thần đều sẽ đi tới bên cạnh cậu trước, sợ cậu đột nhiên biến mất. "Đánh không tệ." Mạc Thần nói. Văn Khê thả lỏng không biết xấu hổ tiếp lời, chột dạ giơ tay sờ sờ mũi mình. Buổi chiều thi đấu 4vs4, ván đầu còn có người cố gắng vây chặn CLM, ván hai hầu như tất cả các chiến đội đều nhảy ở vùng ven, cách CLM rất xa, dẫn đến ván thứ hai CLM không lấy được bao nhiêu đầu người, nhưng cũng không gặp phải tình huống mạo hiểm gì, rất thuận lợi tiến vào vòng chung kết, sau đó rất thuận lợi giành được quán quân cuối cùng. Còn là trạng thái toàn bộ thành viên sống. Rốt cuộc Lăng Sơ Dật còn sống để thắng một lần cảm động đến nước mắt lưng tròng! Đến thời điểm này, Cup Băng Kích đã kết thúc thành công, toàn bộ thành viên CLM lên sân khấu, nhận được 200.000 tiền thưởng tượng trưng cho nhà vô địch từ ban tổ chức, số tiền này sẽ được chuyển vào tài khoản CLM của họ trong vòng vài ngày, sau đó phát hành cho mỗi thành viên theo tỷ lệ phân chia đã được nói trước đó. Bởi vì thắng trận đấu không phải là giải gì lợi hại, mọi người cũng không ăn mừng, sau khi cầm cúp và huy chương, nghỉ ngơi hồi phục một chút thì khởi hành về câu lạc bộ. Không biết có phải vì trời lạnh hay không, mấy ngày nay vừa đến chiều Văn Khê đã mệt mỏi. Vì vậy, sau khi cậu trở lại câu lạc bộ thì ngủ một giấc đến gần 8 giờ tối thức dậy, chuẩn bị đi tắm. Kết quả vừa mở cửa đã nhìn thấy cửa phòng Lam Ngạn đối diện mở ra, mà bản thân Lam Ngạn đang bận rộn trong phòng, rõ ràng đang thu dọn đồ đạc. Văn Khê nghi ngờ đi tới, Lam Ngạn nhìn thấy cậu, dừng động tác trong tay cười cười với cậu: "Dậy rồi?" Văn Khê "Ừ" một tiếng, hỏi hắn: "Thu dọn sớm như vậy hả?"
"Ừ, trước cứ dọn một ít." Lam Ngạn đáp lại, "Tôi đã hủy hợp đồng với CLM rồi, vài ngày nữa sẽ chuyển đi." "À..." Văn Khê không biết nên nói cái gì, chỉ nói một câu, "Vậy cậu cố lên, tôi đi tắm." Cậu nói xong vừa định đi, mới bước một bước đã bị Lam Ngạn gọi lại. "Văn Khê." "Ừ?" Văn Khê theo bản năng quay đầu lại, cho Lam Ngạn một ánh mắt nghi ngờ. Lam Ngạn đi tới cửa, một tay bám vào khung cửa, sau khi nhìn thẳng vào cậu một lát, bỗng nhiên hạ thấp giọng hỏi: "Khê Mị là người phụ trách của cậu đúng không?" "Đúng vậy?" Văn Khê chớp chớp mắt. Lam Ngạn tiếp tục hỏi: "Có thể cho tôi cách liên lạc với cô ấy không?" "À..." Văn Khê do dự một chút, cuối cùng ngại từ chối, nên nói, "Tôi cho cậu QQ của cô ấy vậy." Lam Ngạn cười cười: "Được." Văn Khê đưa QQ của Khê Mị cho Lam Ngạn, nhưng không xác định hắn muốn làm gì. Không phải là hai ngày nay bị Khê Mị ăn mặc kinh diễm đến mức đối với cô ấy... Văn Khê quyết định không nghĩ nhiều, dù sao đây cũng là chuyện riêng của Lam Ngạn. Sau khi tắm xong, cậu bước ra trong bộ đồ ngủ lông cừu, sấy khô tóc của mình, đi xuống cầu thang vào sảnh rót cho mình một cốc nước. Còn chưa kịp uống đã nghe thấy giọng của huấn luyện viên Trần Tiêu: "Văn Khê? Cậu tỉnh rồi à? Lại đây một chút." Văn Khê cầm cốc giấy nhìn qua, Trần Tiêu đang đứng ở cửa phòng họp vẫy tay với cậu. Cậu gãi gãi đầu, tuy không biết huấn luyện viên bảo cậu qua làm gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi qua. Sau đó chỉ thấy Trần Tiêu đưa cho cậu một bản hợp đồng vừa in ra: "Cậu xem một chút, nếu không có vấn đề gì thì ký hợp đồng đi." Lúc Trần Tiêu nói những lời này, sự chú ý của Văn Khê cũng không ở trên hợp đồng, mà là ở trên người Mạc Thần ở bên cạnh. Đúng vậy, trong phòng họp có hai người, ngoại trừ Trần Tiêu, Mạc Thần cũng ở đó. Văn Khê cầm hợp đồng, đặt ly giấy uống một nửa lên bàn, ném ánh mắt nghi ngờ cho Mạc Thần: "Sao cậu lại ở đây?" Mạc Thần nhướn mày: "Sao thế? Tôi không thể ở đây hả?" "Không phải, tôi chỉ thuận miệng hỏi..." Văn Khê còn chưa dứt lời đã nghe thấy Mạc Thần cười khẽ một tiếng. "Bởi vì hợp đồng là tôi làm." Mạc Thần vừa nói vừa đưa một cây bút nước màu đen cho Văn Khê, "Hợp đồng được thiết kế riêng cho anh, anh xem một chút, nếu như không thành vấn đề thì ký." "À..." Văn Khê sững sờ nhận lấy bút, cũng không nhận ra được hợp đồng của mình do Mạc Thần tự tay tùy chỉnh có ý nghĩa gì. Hợp đồng để trong một cái kẹp trong suốt, bởi vì vừa được in ra nên vẫn còn âm ấm. Lúc Văn Khê vừa nhận đã cảm thấy hợp đồng này rất dày, thực tế mở ra phát hiện, trừ bỏ nắp kẹp, cộng thêm bản sao, nội dung thật sự chỉ có bốn năm trang. Rất nhiều nội dung Văn Khê không có kiên nhẫn xem, đồng thời cũng tín nhiệm Mạc Thần, cho nên vội vàng lướt qua, chỉ xem hai khoản quan trọng là thời hạn ký hợp đồng và phân chia lợi nhuận. Thời hạn ký hợp đồng chỉ có một năm, trước khi hết hạn không xin hủy hợp đồng sẽ tự động gia hạn hợp đồng, còn rất có lương tâm —— Cho nên Lam Ngạn mới có thể đi phóng khoáng như vậy, không cần phải gánh chịu bất kỳ trách nhiệm vi phạm hợp đồng nào. Sau đó khoản chia lợi nhuận... Văn Khê dụi dụi mắt, xác định mình không nhìn loá số 0. Chơi thể thao điện tử mà kiếm được như vậy sao! Văn Khê không nhận ra được, lúc cậu xem hợp đồng, Mạc Thần vẫn dùng một loại ánh mắt chờ mong nhìn cậu. Tuy nhiên, Văn Khê ngoài việc dụi mắt khi nhìn thấy mức lương cơ sở, sau đó không còn biểu hiện gì đặc biệt, vô cùng bình tĩnh ký tên mình vào cuối hợp đồng. Hợp đồng có hai bản, cậu rất cẩn thận ký tên trên cả hai bản hợp đồng, sau đó cùng đặt hợp đồng đã ký tên với cây bút màu đen kia lên bàn. "Ký xong rồi, còn có chuyện gì nữa không?" Cậu hỏi với một khuôn mặt vô tội. Mạc Thần không đáp lại, huấn luyện viên Trần Tiêu nghẹn ngào cười nói một câu: "Không có, đi nghỉ ngơi đi, sau khi đóng dấu hợp đồng rồi đưa qua cho cậu." "Được~" Văn Khê đáp, cầm lấy cốc giấy của cậu rời đi, để lại Mạc Thần ngồi ở chỗ cũ một bộ dáng nghi ngờ cuộc sống. Huấn luyện viên Trần Tiêu rốt cuộc không nhịn được, cười ra tiếng: "Ha ha ha ha ha! Gặp một mặt khác của xã hội!" Mạc Thần duỗi hai tay lên trước, nằm sấp trên bàn, đủ các loại nghi ngờ cuộc sống. —— Thế mà Văn Khê không chú ý hắn đã tùy chỉnh lương cơ sở, gấp mười lần so với tuyển thủ thể thao bình thường sao! Thế mà bình tĩnh ký như vậy, một chút nghi vấn cũng không có?! "Chỉ đánh thêm một số 0 quá không có khí thế, cậu hẳn là nên thêm một chuỗi 0! Cả trang toàn 0! Đừng nói cậu ấy, đổi lại là tôi khẳng định cũng sợ đến rớt cằm!" Trần Tiêu nói. Mạc Thần cho hắn một ánh mắt lạnh như băng, để cho hắn tự biết mình. Trần Tiêu: "Ồ, cậu không có nhiều tiền như vậy." Mạc Thần: "... Đi đi." Bây giờ tâm trạng Mạc Thần rất phức tạp, có loại cảm giác giả vờ thất bại bị đánh vào mặt, đồng thời lại cảm thấy Văn Khê mặt không đổi sắc ký hợp đồng ngoài ý muốn rất câu người. Nhưng mà hắn không biết chính là, mấy ngày trước, Khê Mị hỏi Văn Khê có muốn nâng cấp hợp đồng giữa cậu và JJ Live hay không, Văn Khê thiếu chút nữa đã đồng ý, thẳng đến một khắc vừa rồi mới đổi chủ ý. Streamer ký hợp đồng với JJ Live, một khi đạt được một số điều kiện nhất định, có thể nâng cấp hợp đồng. Sau khi nâng cấp hợp đồng, JJ Live sẽ trả lương cơ bản cho streamer, nói cách khác mỗi tháng có thể có một khoản thu nhập ổn định, nhưng ngược lại, mỗi tháng streamer đều cần hoàn thành nhiệm vụ livestream do JJ Live bố trí. Vốn Văn Khê rất động tâm, cũng nghĩ đến nâng cấp, nhưng vừa rồi sau khi ký hợp đồng với CLM, đột nhiên liền đổi ý —— Muốn lương cơ sở gì! Bây giờ đã xúng xính! Không thiếu chút tiền đó! Sao cậu lại tự bẫy mình vì ít tiền đó? Trạng thái livestream tự do như bây giờ có tốt không? Muốn live thì live, không muốn live thì xin nghỉ, tự do hơn nhiều! Nghĩ như vậy, sau khi cậu trở về phòng thì gửi tin nhắn cho Khê Mị. Văn Khê: Chuyện đó, ừm... Chuyện nâng cấp hợp đồng, tôi suy nghĩ một chút, quyết định vẫn không nâng cấp. Khê Mị: À, có chuyện gì vậy? Văn Khê: Tôi sợ tôi không hoàn thành nhiệm vụ livestream hàng tháng. Khê Mị: 60 giờ một tháng, trung bình mỗi ngày live 2 tiếng, đối với cậu phải khá thoải mái chứ? Văn Khê: Tôi sợ sẽ bị căng thẳng. Khê Mị: À thật ra chủ yếu là muốn xin lương cơ bản cho cậu, cảm thấy như vậy áp lực trong cuộc sống của cậu sẽ nhỏ đi một chút. Nếu đã thấy không cần thì không cần nữa ~ Văn Khê: Ừm, tôi xin lỗi. Khê Mị: Chuyện nhỏ, tôi hoàn toàn ủng hộ bất kỳ quyết định nào của cậu! Hơn cả trái tim ~
Cứ như vậy, ở một thời điểm ngay cả mình cũng không biết, Mạc Thần đã đoạt thành công Văn Khê từ tay Khê Mị. Ký hợp đồng, đương nhiên là phải chính thức tuyên bố. Tối hôm đó Mạc Thần đăng nhập vào weibo chính thức của câu lạc bộ CLM, lấy danh nghĩa chính thức của câu lạc bộ tuyên bố Văn Khê gia nhập, cùng với việc hủy hợp đồng của Lam Ngạn. Văn Khê gia nhập, sau giải Cup Băng Kích, gần như là đóng đinh trên ván, cũng không làm người ta kinh ngạc, nhưng quả thật Lam Ngạn hủy hợp đồng là nằm ngoài dự liệu của mọi người. Mọi người ầm ầm suy đoán hắn giải nghệ hay là chuyển nhượng. Nhưng mà, có lẽ là bởi vì cảm giác tồn tại của Lam Ngạn ở CLM không phải là rất mạnh, mọi người thảo luận được vài câu đã bị chuyện khác hấp dẫn chú ý. Không phải chuyện Văn Khê gia nhập CLM, mà là... [Oa oa! Mac vì kéo Wency gia nhập mà không tiếc mở acc rank thấp!] Diễn đàn chính thức của SGH, bài viết có tiêu đề độc đáo này, vừa xuất hiện không bao lâu đã chiếm trang chủ của diễn đàn. Bài viết được gửi ẩn danh và lầu chính là hai video. Đoạn thứ nhất là màn trình diễn của Mạc Thần và Văn Khê tại Cup Băng Kích, đoạn thứ hai là mấy tháng trước, khi Văn Khê livestream, tổ đội chơi với Momo. Ngay từ đầu người xông vào đều là vì Mac, căn bản không nhìn chủ thớt đăng cái gì, tiến vào đã mắng chủ thớt là antifan Mac. Nhưng mà, sau đó có người vào, thấy những câu mình muốn mắng đều bị mấy lầu trước mắng xong, muốn vào đều vào, mở video của chủ thớt không được xem quá nhiều, kết quả không xem không biết, vừa xem liền hoảng sợ —— Mẹ ơi cực kỳ khủng khiếp, cái độ tương đồng giống thần này! [56L] Chủ thớt vẫn còn ở đó hả? Hai video này đến từ đâu? [57L] Không phải là chủ thớt, nhưng trả lời cho lầu trên một chút, đoạn thứ nhất là video thi đấu do ban tổ chức Cup Băng Kích phát ra, đoạn thứ hai là video trực tiếp của Wency. [58L] Nói cách khác, cả hai video đều có thật, không có khả năng giả? [59L] ĐM! Nếu là sự thật... Mac và Wency quen nhau sớm như vậy?! [60L] Không phải vốn hai người đã quen biết à? [61L] Làm sao có thể? Nếu như vốn đã biết, vậy Wency đã sớm gia nhập CLM, còn phải dựa vào livestream kiếm cơm làm gì. [62L] Nhưng nếu hai người không quen biết, Mac dựa vào cái gì mà mở acc nhỏ chơi với Wency? Cũng không thể là muốn thông qua chơi đến quen thuộc với Wency, sau đó lại kéo cậu ấy vào chiến đội chứ? Ai lại nhàm chán như vậy? [63L] Hơn nữa lúc đó, Wency còn chưa có danh tiếng gì đâu! [64L] Chờ một chút, mấy lầu trên này? Đã xác định Mac và Momo là cùng một người hả? [65L] Trời, hai video này còn chưa đủ rõ hả? Anh bạn có muốn so sánh từng khung hình không? ...... Bài viết xuất hiện ngay sau khi Cup Băng Kích kết thúc, nhưng vì mọi người CLM đều không có thói quen rảnh rỗi không có việc gì thì lướt diễn đàn, cho nên đều không biết có một bài viết như vậy tồn tại. Sau đó bởi vì trận chung kết toàn cầu sắp bắt đầu, lần này hai chiến đội lọt vào vòng chung kết toàn cầu là YEY và MQ, bọn họ mới là tâm điểm chú ý của fan E-Sports trong khoảng thời gian này, cho nên mấy tháng tiếp theo, bất kể là Weibo hay diễn đàn, mọi người thảo luận nhiều hơn vẫn là YEY và MQ. Vì thế bài viết của Mạc Thần này, trong mấy tháng sau chìm nổi, dẫn đến sự chú ý rất hữu hạn, mãi cho đến trước trận đấu mùa xuân năm sau bắt đầu mới có một bộc phát lớn. Nhưng cái đó để nói sau. Trước đó, trong sự mong đợi của tất cả các fan hâm mộ E-Sports SGH, trận chung kết toàn cầu của giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 16 đã chính thức bắt đầu! Trước khi trận đấu bắt đầu, Mạc Thần hỏi Văn Khê có muốn đến sân đấu xem hay không, Văn Khê từ chối, sau đó nói với hắn: "Năm sau chúng ta sẽ đi, lấy thân phận tuyển thủ dự thi." Mạc Thần nở nụ cười, một phen ôm lấy cổ cậu, vỗ vỗ vai cậu. Trước khi kéo Văn Khê gia nhập đội, Mạc Thần sợ nhất không phải Văn Khê từ chối hắn, mà là sợ sau khi gia nhập Văn Khê không có ý chí chiến đấu giành chức vô địch. Hiện tại xem ra, là hắn nghĩ nhiều rồi. Cũng đúng, người quyết định đánh chuyên nghiệp, ai không có giấc mơ vô địch? Vì vậy, sau khi trận chung kết toàn cầu của giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 16 bắt đầu, CLM không đi đâu cả, tất cả đều ở trong câu lạc bộ, thông qua livestream để xem trận đấu thu hút sự chú ý của mọi người. "Đúng rồi, Văn Khê còn chưa từng giao đấu với YEY và MQ phải không?" Lúc xem livestream đột nhiên Trần Tiêu hỏi. Văn Khê "Ừ" một tiếng. "Vậy tôi giới thiệu cho cậu một chút." Trần Tiêu nói xong, vừa vặn lúc này máy quay cho đội trưởng CC của MQ một góc nhìn, Trần Tiêu bắt đầu nói từ CC, "Đầu tiên là đội trưởng CC của MQ, vị trí của hắn xem như nửa bắn tỉa nửa đột kích, năng lực bắn tỉa xếp hạng cao ở nước ngoài, nhưng năng lực đột kích cũng rất mạnh, không bằng nói nhiều thời điểm hắn vẫn lấy đột kích làm chủ." "À..." Văn Khê chớp chớp mắt —— Nghe có vẻ rất lợi hại. Trần Tiêu nói tiếp: "Hắn luôn hành động với Ax, Ax là một tay tấn công của đội họ, phong cách tương tự như mèo con của đội chúng ta, nhưng chơi ổn định hơn mèo con." Lăng Sơ Dật: "Meow?" Trần Tiêu: "Cậu đừng meow, cậu phát huy không vững, trong lòng không có chút áy náy nào hả?" Khóe môi Lăng Sơ Dật co rút: "Quấy rầy, anh tiếp tục đi." Vì thế Trần Tiêu tiếp tục giới thiệu với Văn Khê: "Tay súng bắn tỉa trong đội bọn họ là Phó Phi Tiệp, là FFJ kia có thấy không?" Văn Khê: "Thấy rồi." Trần Tiêu: "Thật ra năng lực bắn tỉa của Phó Phi Tiệp không tốt bằng CC, năng lực đột kích của hắn so với CC cũng kém một chút, tổng thể MQ mà nói là một chiến đội chủ yếu cận chiến, cho nên biến thành CC phụ trách đột kích, Phó Phi Tiệp phụ trách bắn tỉa." Văn Khê gật đầu tỏ vẻ đang nghe, Trần Úy ở một bên không nhịn được cũng đến góp vui: "Đều nhớ kỹ nha, phải kiểm tra đó!" Vừa nói xong, đầu bị Trần Tiêu đẩy ra, sau đó Trần Tiêu rất bình tĩnh nói với Văn Khê: "Cũng không phải kiểm tra, chỉ là sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ đấu với bọn họ, trước cứ làm quen một chút chiến thuật và phong cách chơi của bọn họ, lúc đánh càng nắm chắc hơn." "Ừm." Văn Khê ngoan ngoãn đáp ứng, chủ động cầu cứu, "Còn một người của MQ đâu?" "Còn có SD, thiên về hỗ trợ." Trần Tiêu đáp lại, "Nhưng hắn ném lựu đạn rất chuẩn, năng lực đột kích cũng không kém, so với Trần Úy hữu dụng hơn nhiều." Trần Úy trợn trắng mắt —— giới thiệu thì giới thiệu, sao cứ phải giẫm lên người của mình? Đúng lúc này, máy quay đưa góc nhìn sang YEY, Trần Tiêu cũng thuận thế giới thiệu YEY: "Lại nói YEY, đội trưởng của chiến đội này là Lightning." Hắn nói, tâm huyết dâng trào muốn kiểm tra thị lực của Văn Khê, cố ý trước khi giới thiệu hỏi cậu một câu, "Cậu cảm thấy Lightning thế nào?" Văn Khê sửng sốt một chút, không nghĩ tới đột nhiên Trần Tiêu lại kiểm tra cậu, cậu không hề phòng bị chỉ có thể căn cứ vào ấn tượng đầu tiên mà trả lời: "Lightning? Ừm... Cảm thấy hơi ngốc ngốc. Là một đứa trẻ to xác." Biểu cảm trên mặt Trần Tiêu đột nhiên cứng đờ, bộ dáng muốn cười lại muốn đánh người —— Ai hỏi cậu cái này! Tôi hỏi về phong cách chiến đấu của hắn! Với cả đứa trẻ to xác là cái quỷ gì! Văn Khê nhìn biểu cảm của hắn đã biết mình trả lời sai, quăng nồi ngay tại chỗ: "Đội trưởng nói." Nghe được những lời này, tất cả mọi người đều sửng sốt, không hẹn mà cùng chuyển tầm mắt về phía Mạc Thần ở một bên. Một tay Mạc Thần chống đầu lâm vào trầm tư —— Hình như anh đã nói qua lời này. Khi lừa Văn Khê đừng gia nhập YEY.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]