Lúc Văn Khê hỏi ra vấn đề này, đã dự đoán được câu trả lời của Mạc Thần, hơn nửa sẽ là "Mac mạnh." Bất kỳ ai so với tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không thể nói mình mạnh hơn mới đúng —— Nếu Mạc Thần dám nói mình mạnh hơn, Văn Khê có thể biểu diễn xé áo tại chỗ. Nhưng mà câu trả lời của Mạc Thần vẫn nằm ngoài dự đoán của Văn Khê. Mạc Thần: Đánh rank bình thường không giống với thi đấu chuyên nghiệp, anh nhìn là biết. Câu trả lời này rất khéo léo, hoàn hảo tránh được cái bẫy trong câu hỏi của Văn Khê. Cậu dịch tất cả những lời này là: Mac mạnh, tôi cũng mạnh, nhưng chúng tôi là một ý nghĩa mạnh khác nhau, anh xem trận đấu sẽ biết. Dù sao trong từng dòng chữ vẫn muốn giật dây cậu đi xem trận đấu. Văn Khê không nhịn được cười một tiếng, không định làm khó hắn nữa, trả về một câu: Sẽ xem, ai không xem là chó, như vậy được chưa? Cuối cùng Mạc Thần cũng hài lòng: Ừ. Anh vừa dậy à? Muốn xem trận đấu cũng đừng quên ăn sáng. Văn Khê: Bây giờ xuống lầu mua. Mạc Thần: Được, đi đường cẩn thận. Sau khi kết thúc trò chuyện với Mạc Thần, Văn Khê đi đánh răng rửa mặt thay quần áo. Vừa chuẩn bị xuống lầu mua bữa sáng, còn chưa kịp mở cửa đã nhận được một cuộc điện thoại. Khoảnh khắc nghe thấy tiếng chuông điện thoại, tim cậu đột nhiên đập nhanh hơn, gần như luống cuống tay chân lấy điện thoại ra khỏi túi. Tuy nhiên, nhìn thấy người gọi là Khê Mị... Không hiểu sao cậu có chút thất vọng. Dừng một chút rồi trả lời điện thoại: "Alo?" "Ồ? Hôm nay cậu dậy sớm thế?" Sau khi Khê Mị quen với Văn Khê, giọng điệu cũng càng ngày càng không nghiêm túc. Văn Khê có chút bất đắc dĩ: "Cô biết rõ giờ này tôi rất ít khi tỉnh, sao còn gọi điện cho tôi.." "Không phải cậu đã dậy đây à!" Khê Mị nói. Văn Khê không nói nên lời. Khê Mị: "Chủ yếu là hôm nay có trực tiếp trận đấu của giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 16, tôi đoán có thể cậu sẽ dậy xem." Văn Khê: "Cho nên... Có chuyện gì thế?" Khê Mị: "Không có gì, tôi sẽ giúp cậu mua một bữa sáng trước ~" "Không cần!" Văn Khê dở khóc dở cười. Khê Mị rất cố chấp với việc mua bữa sáng cho cậu, đúng là không khác Mạc Thần liều mạng dụ dỗ cậu đánh chuyên nghiệp là bao. "Ài, số tiền này tôi không mua bữa sáng cho cậu cũng sẽ quăng cho cậu, quăng cho cậu còn phải chia một nửa. Tuy nói nền tảng kiếm được tôi cũng được trích phần trăm, nhưng tôi không thiếu tiền, nếu tôi thiếu tiền cũng sẽ không tặng quà cho cậu, nghĩ như thế nào cũng thấy mua bữa sáng cho cậu tương đối có lợi." "Được rồi." Văn Khê bị thuyết phục, thật sự là Khê Mị quá biết nói... Sao cô không đổi tên thành Đường Tăng Mị đi? Nghĩ dù sao bây giờ vẫn rất đói, cậu vừa rời khỏi cửa lại cầm điện thoại về phòng ngủ: "Vậy cô gọi đi." "Được~" Khê Mị vui vẻ đáp lại, trực tiếp cúp điện thoại. Thân là tổng phụ trách kênh trò chơi JJ Live, nắm trong tay rất nhiều streamer, đương nhiên Khê Mị biết hiện tại Văn Khê đang ở đâu, rất nhanh giúp cậu gọi đồ ăn, sau đó lại gọi điện thoại cho cậu. Văn Khê nể phục với quyết định nhanh chóng trước sau như một của cô, nhưng mà: "Cô không hỏi tôi muốn ăn gì sao?" "Mặn ngọt phối hợp, dinh dưỡng cân đối, tuyệt đối hợp khẩu vị của cậu!" Khê Mị giúp Văn Khê gọi đồ ăn, vui vẻ như nhặt được tiền, "Không bằng bữa sáng sau này của cậu để tôi thầu hết đi?" "Không cần." Văn Khê vô tình từ chối. Khê Mị mất mát một chút nhưng rất nhanh phấn chấn, tự an ủi: "Cũng đúng, không biết ngày mai cậu thức dậy lúc mấy giờ." "Cho nên... Cô gọi cho tôi là có chuyện gì thế?" Văn Khê có chút bất đắc dĩ hỏi. Cậu không tin Khê Mị gọi điện thoại cho cậu chỉ để mua bữa sáng. Khê Mị người này, tuy giống như một đám fan mẹ của cậu rất thích cậu, luôn muốn vì cậu làm chút gì đó, nhưng coi như là tương đối lý trí với khắc chế, nếu như không có "việc chung" liên quan đến livestream thương lượng với cậu, căn bản sẽ không gọi điện thoại cho cậu. Quả nhiên, một giây sau, Khê Mị liền nói ra "việc chung": "Cậu cũng biết, mấy ngày nay có trực tiếp giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 16, nhất là trong khoảng thời gian 1 giờ chiều, bởi vì trùng với thời gian livestream của cậu, cho nên cậu livestream chơi game, người xem sẽ không nhiều. Để tôi dạy cho cậu một mẹo, cậu có thể phát sóng trực tiếp trận đấu." Văn Khê sửng sốt một chút, không kịp phản ứng: "Phát sóng trực tiếp giải đấu chuyên nghiệp?" "Đúng." Khê Mị khẳng định, "Đương nhiên cậu không thể chỉ xem, cậu phải giải thích. Bình luận viên có được không?" "Không thể..." "Không thể nhưng học là được nha!" Văn Khê không nói nên lời. Khê Mị kiên nhẫn nói: "Nếu cậu đã rời giường, buổi sáng xem trận đấu thật kỹ, nghe người ta bình luận như thế nào, sau đó lúc 1 giờ chiều cậu có thể vừa livestream giải đấu vừa tự bình luận, như vậy không chỉ không bị giải đấu lấy độ hot, còn có thể cọ độ hot của giải đấu, rất tốt!" Văn Khê muốn khóc cũng không khóc được —— cậu đây là bị Khê Mị dạy dỗ sao? Không thể không nói, thật sự Khê Mị rất tốt với cậu. Cho dù là phụ trách kênh trò chơi, hay là fan hâm mộ của cậu. Nếu Khê Mị nghiêm túc đưa ra đề nghị như vậy, đương nhiên cậu sẽ tiếp nhận: "Được, để tôi thử xem." Sau khi cuộc điện thoại với Khê Mị kết thúc, lại qua năm sáu phút, đồ ăn được mang đến. Văn Khê cầm đồ ăn nhìn vào trong, thật sự là... Kết hợp mặn ngọt, cân bằng dinh dưỡng. Và tất cả đều là món ăn yêu thích của cậu. Cậu chụp ảnh gửi cho Khê Mị, cảm ơn một phen, sau đó cầm đồ ăn ngồi trước máy tính, chờ đợi trận mở màn của giải đấu chuyên nghiệp. Trận đấu chính thức bắt đầu lúc 9:00, nhưng lúc 8:30 thì bình luận viên đã sẵn sàng. [Chào mừng các bạn đến với trực tiếp cuộc thi tuyển chọn trong nước của giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 16! Tôi là bình luận viên A Dịch!] [Tôi là bình luận viên Thỏ Kỷ!] Chính cái gọi là "nam nữ phối hợp, làm việc không mệt mỏi" rất hiệu quả, A Dịch là một bình luận viên nam, Thỏ Kỷ là một bình luận viên nữ, giá trị nhan sắc của hai người đều có sức phá hủy, lúc ống kính quay về phía bọn họ, rõ ràng hiện trường vang lên một trận thét chói tai. Văn Khê đeo tai nghe xem livestream, cậu rất nhạy cảm với âm thanh trong tai nghe, cho nên không chỉ nghe được tiếng vỗ tay và thét chói tai, còn nghe thấy có người gọi "Mac"... Hiển nhiên, những người này sở dĩ thét chói tai không hoàn toàn là bởi vì nhan sắc của bình luận viên. Còn nửa giờ nữa trận đấu chính thức bắt đầu, bình luận viên mở livestream sớm như vậy, đương nhiên là đến làm sống động không khí. A Dịch hỏi Thỏ Kỷ: [Lần này có tới 50 chiến đội tham gia thi đấu tuyển chọn trong nước, Thỏ Kỷ có ủng hộ chiến đội nào không?] Thỏ Kỷ trả lời: [Không nói ủng hộ chiến đội nào đâu nha, cái tôi quan tâm chắc chắn là chiến đội CLM! Bởi vì có Mac ~] Lời này vừa nói ra, hiện trường lại hoan hô kịch liệt, nhìn thấy có rất nhiều fan của Mac. Thật sự Văn Khê rất mờ mịt. Cậu còn nhớ rõ hai tuần trước, lúc cậu livestream với Mạc Thần, những người xem nhận ra Mạc Thần kia đánh giá hắn như thế nào. [Sỉ nhục E-Sports] [Không xứng đánh chuyên nghiệp] [Cút ra khỏi giới thể thao điện tử] Tuy nhiên, bầu không khí tại hiện trường không như vậy. "Mac là nam thần ah ah ah!" "Mac cố lên! CLM cố lên!" "CLM vô địch!" Đối với việc này, bình luận viên A Dịch một chút cũng không kinh ngạc, rõ ràng đã sớm có dự đoán: [Đúng là Mac rất hấp dẫn mọi người nhỉ! Dù sao cũng là thiện xạ số một được công nhận trong và ngoài nước! Tôi cũng rất chờ mong biểu hiện của cậu ấy trong mùa giải này!] Thỏ Kỷ: [Đúng vậy, thực lực của Mac thì tất cả mọi người đã được nhìn rồi, chắc chắn cậu ấy là người chơi mạnh nhất và được chú ý nhất kể từ khi giải đấu chuyên nghiệp SGH bắt đầu! Chỉ có một!] Nghe các bình luận viên tâng bốc, sau một thời gian ngắn bị mờ mịt, Văn Khê thay vào đó là biểu cảm bừng tỉnh hiểu ra —— Đúng rồi, giới thể thao điện tử, nói cho cùng vẫn là một nơi nhìn thực lực kiếm cơm. Nhưng mà thật sự Mạc Thần mạnh như vậy sao? Trước khi xem livestream, Văn Khê biết Mạc Thần rất mạnh, nhưng cũng không nghĩ tới hắn sẽ được bình luận viên tâng bốc đến độ cao như vậy. "Đầu tiên", "Nhất", "Chỉ có một", những từ này nghe có vẻ không ai bì nổi, nhưng các bình luận viên nói nó như cách đương nhiên. A Dịch: [Nhưng chúng ta cũng không thể vì thế mà bỏ qua các đội mạnh khác!] Thỏ Kỷ: [Đúng rồi, ví dụ như YEY, chẳng hạn như MQ ~] Trước đó Văn Khê đã kiểm tra tư liệu, cho nên biết YEY và MQ đều là đội mạnh nổi tiếng mùa trước. Ở vòng tuyển chọn quốc gia mùa trước, CLM là nhà vô địch, YEY và MQ lần lượt giành vị trí thứ hai và thứ ba. Vì vậy, vào tháng 11, CLM và YEY đại diện cho quốc gia tham dự vòng chung kết toàn cầu, kết quả là tổng số điểm của cả hai đều giảm xuống ba, làm cho mọi người ngạc nhiên vô cùng. CLM đứng thứ tư và YEY thứ sáu. Đúng vậy, cho dù Mạc Thần vắng mặt trong ngày thi đấu đầu tiên, dẫn đến ngày đầu tiên chiến đội CLM tụt lại phía sau, CLM vẫn dưới sự dẫn dắt của Mạc Thần, ở trận đấu sau đó đuổi kịp điểm số trở lại top 4. Nghĩ như vậy, ngược lại không khó lý giải vì sao trên mạng có nhiều người mắng Mạc Thần như thế, khán giả ở hiện trường vẫn hoan hô thét chói tai vì Mạc Thần. Thắng cũng Mạc Thần, thua cũng Mạc Thần. Nhưng mà Văn Khê vẫn cảm thấy rốt cuộc đồng đội của Mạc Thần yếu đến mức nào? Sao giống như chiến đội CLM chỉ có một mình Mạc Thần? Khó trách Mạc Thần muốn đồng đội mới như vậy, hy vọng cậu có thể gia nhập chiến đội của mình. Nhưng... Cậu mà được ư? Văn Khê tự hỏi trong lòng nhưng không ra đáp án. Còn đang ngẩn ngơ, ống kính đột nhiên quay cận cảnh một tuyển thủ, Mạc Thần đeo tai nghe lọt vào ống kính bất ngờ không kịp đề phòng, khiến hô hấp Văn Khê hơi khó khăn. A Dịch: [Chúng ta có thể thấy, bây giờ tuyển thủ các chiến đội đã chuẩn bị kha khá rồi!] Thỏ Kỷ: [Đây là Mac phải không? Vẫn đẹp trai như trước ~] Thật sự rất đẹp trai. Mạc Thần trên màn hình, thay đổi dịu dàng khi gặp mặt Văn Khê, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, chăm chú nhìn màn hình máy tính của mình. Hắn thay đổi tạo hình nhẹ nhàng khoan khoái, đeo tai nghe E-Sports siêu ngầu, cả người đều tản ra mùi nguy hiểm sắp phát động, như một con mãnh thú chờ con mồi tới miệng. Văn Khê nhìn hắn qua màn hình, nhìn đến ngây người. Thật sự cách màn hình cũng có thể cảm nhận được khí thế lớn mạnh của hắn, làm cho Văn Khê có loại cảm giác bị kinh sợ. Khi một người nghiêm túc, luôn luôn làm cho những người xung quanh vô thức tôn trọng. Nhìn ra được, Mạc Thần rất coi trọng trận đấu này, nhất định phải có được vị trí quán quân của trận đấu này. Người như vậy sẽ vắng mặt vô cớ trong trận chung kết toàn cầu sao? Văn Khê càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái. Cho dù là tạm thời có việc không tới được, sau đó cũng nên giải thích một chút mới đúng. "Vắng mặt vô cớ" có nghĩa là, trước khi vắng mặt không đưa ra lý do, sau khi vắng mặt cũng không thể đưa ra lý do? Văn Khê nghi ngờ, không ý thức được khoảng cách giữa mặt mình và màn hình máy tính càng ngày càng gần. Không đợi cậu tinh tế đánh giá mặt Mạc Thần "ở cự ly gần" một chút, ống kính đột nhiên quay lại bình luận viên. Văn Khê sửng sốt, giơ tay đỡ tai nghe ngửa ra sau. [Trận đấu 1vs1 đầu tiên sắp bắt đầu! 100 tuyển thủ chuyên nghiệp từ 50 chiến đội sẽ đánh ra tia lửa gì? Chúng ta hãy chờ xem!] .....????????..... 22/11/2021 #NTT
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]