Có quá nhiều tiếng động trên lầu, Quân Hạo và Quân Minh nhìn nhau, sự nhàm chán quen thuộc lại hiện lên trong mắt họ.
Tần Âm lại hành động như một con quỷ!
Cả hai nhanh chóng giúp Quân Đường Nguyệt lên lầu và thấy Tần Âm đang bắt nạt.
Nhìn thấy lưng của Lưu mama được bao phủ bởi những chiếc kim bạc méo mó, lưng bà ấy nhuốm đầy máu đỏ, bà nằm trên mặt đất vừa khóc vừa hét: “Cô Tần Âm, nếu cô đang tức giận thì cứ nhằm vào tôi, tôi cũng già rồi, có chết cũng sẽ không sao"
"Đường Đường tiểu thư còn nhỏ, đừng trách cô ấy..."
Lưu mama trên khuôn mặt nhăn nheo lộ ra vẻ đau khổ, giống như một người hầu trung thành bảo vệ chủ nhân.
Tần Âm đứng sang một bên, lạnh lùng nhìn Lưu mama đang nằm trên mặt đất, thái độ lạnh lùng không liên quan gì đến cô.
Nhưng cô đang cầm một cây kim bạc trong tay ...
Cảnh tượng này khiến Quân Hạo cau mày dữ dội.
Là anh cả, anh ta rất thất vọng với hành vi ngày càng nổi loạn của Tần Âm
"Tần Âm, em còn chưa đủ phiền phức sao?"
"Nếu em không nhắm được vào được Đường Đường thì đừng làm như thế với dì Lưu, dù sao dì ấy cũng là người nuôi nấng Đường Đường. Em bắt anh phải đuổi ra khỏi Quân gia có đúng không? Em hài lòng chưa?"
Anh muốn cảnh cáo Tầm Ân đừng đi quá xa.
Để được ở trong Quân gia, ít nhất cũng phải tốt bụng và hiền lành giống như Đường Đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-trai-toi-hoi-han-roi/2877358/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.