Sau khi Tần Âm đe dọa Mạc Dịch Thần bằng một nụ cười, cô đảo mắt liền nhìn thấy Mạc Y Y đang ngồi đối diện trong bộ váy sang trọng và lộng lẫy.
Cô ta không thể tin nhìn chằm chằm vào hành động của hai người họ, biểu cảm cũng tuyệt vời như Chu Phúc.
Mạc Dịch Thần cau mày, phớt lờ những người khác rồi nói với Tần Âm một cách thờ ơ: "Đừng hiểu lầm"
"Những thứ đó chỉ là đền bù cho việc tôi xé đống giẻ rách đó của cô mà thôi."
Món quà nhỏ như vậy cũng có thể khiến cô hạnh phúc vậy sao?
Cô... khá dễ dỗ.
Mạc Dịch Thần bình tĩnh gõ ngón tay lên bàn, khóe môi hơi cong lên.
Tần Âm cụp mắt xuống, đúng lúc bắt gặp đôi mắt cười và đôi môi cong của Mạc Dịch Thần.
Một giây sau, cô duỗi một ngón tay ra, không thể tin được đặt lên má Mạc Dịch Thần:
“Mạc Dịch Thần, anh cười kìa!”
“Anh cười thật ra có lúm đồng tiền sao?”
“...Thật là đẹp.”
Lời nói của Tần Âm khiến Mạc Y Y và Chu Phúc nhìn theo, nhưng thấy nụ cười trên khuôn mặt của Mạc Dịch Thần đã biến mất.
Người đàn ông khẽ liếc nhìn Tần Âm: "Nhìn nhầm rồi"
Có vẻ như nụ cười vừa rồi chưa từng xuất hiện
"..." Mạc Y Y: Này anh trai, anh thật biết giả bộ!
Không phải ai cũng biết về má lúm đồng tiền quả lê của anh trai cô.
Mạc Dịch Thần từ nhỏ đến lớn rất ít khi cười, phần lớn là vẻ mặt nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-trai-toi-hoi-han-roi/2877338/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.