*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
NẾU Ý CỦA BOB KHI NÓI VỀ SỰ GIÚP ĐỠ LÀ TỪ CON MA KHÓC LÓC NÀY, thì Percy khá là chắc là cậu không muốn sự giúp đỡ đấy.
Tuy nhiên Bob lại lê bước tiến đến, khiến cho Percy cảm thấy không thể không theo. Ít nhất thì cái chỗ này cũng ít tối hơn – không hẳng là sáng, mà là có cái gì đó như là nhiều sương trắng đặc sệt hơn.
‘Akhlys!’ Bob cất tiếng gọi.
Sinh vật đó ngảng đầu lên, và ruột gan Percy gào thét, ‘Cứu với!’
Riêng cơ thể của bà ta thôi đã đủ tệ lắm rồi. Bà ta trông như nạn nhân của một nạn đói – xương sường nhìn như những que tăm, đầu gối sưng húp, khuỷu tay nổi u, vài miếng giẻ rách thay cho quần áo, móng chân móng tay nứt toác. Bụi bẩn đóng thành bánh trên da và thành cột trên vai bà ta, như thể là bà ta thương xuyên đi tắm dưới đáy một chiếc đồng hồ cát chạy bằng bụi bẩn.
Dung mạo bà ta đã bị hủy hoại hoàn toàn. Đôi mắt bà ta trũng sâu và đóng đầy nhớt gỉ mắt, lệ vẫn còn chảy. Nước mũi bà ta nhỏ giọt như thác đổ. Mái tóc xơ xác của bà ta bết vào sọ thành một bút nhờn, và má bà ta xước thành rãnh máu như thể bà ta tự cào mình.
Percy không dám nhìn vào mắt bà ta, thế nên cậu đành nhìn xuống. bên cạnh đầu gối bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-hung-cua-dinh-olympus-tap-4-ngoi-nha-than-hades/3171577/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.