"CHÚNG TÔI CẦN ÍT THỨC ĂN CỦA ÔNG." Percy lách qua lão già và lấy vài thứ trên bàn – một bát mì Thái kèm sốt macaroni và pho mát nóng, một cái bánh ngọt hình ống trông giống như được kết hợp giữa món burrito và một ổ bánh quế.
Trước khi mất tự chủ và đập cái bánh burrito đó vào mặt Phineas, Percy nói, "Đi thôi các cậu." Cậu đưa các bạn mình ra khỏi bãi đỗ xe.
Họ ngừng lại bên kia đường. Percy hít một hơi thật sâu, cố giữ bình tĩnh. Cơn mưa đã chuyển dần sang mưa phùn. Lớp sương mù lạnh giá trên mặt cậu thật dễ chịu.
"Người đó..." Hazel đập mạnh vào băng ghế ở trạm xe buýt. "Ông ta cần phải chết. M
t lần nữa."
Thật khó để nói chuyện trong mưa, nhưng dường như cô đang chớp chớp nhằm ngăn nước mắt rơi xuống. Mái tóc xoăn dài bết chặt theo hai bên mặt. Trong ánh sáng ảm đạm, đôi mắt màu vàng của cô trông càng giống thiếc.
Percy nhớ lại cô đã dũng cảm thế nào trong lần đầu tiên họ gặp nhau– kiểm soát được tình hình với hai ả gorgon và dẫn dắt cậu đến nơi an toàn. Cô đã an ủi cậu ở đền thờ thần Neptune và khiến cậu thấy mình được chào đón ở trại.
Giờ cậu muốn đáp trả lại thiện ý đó, nhưng cậu không chắc là bằng cách nào. Cô trông bối rối, xốc xếch và hoàn toàn chán nản.
Percy không ngạc nhiên khi biết rằng cô trở về từ Địa ngục. Cậu đã nghi ngờ điều đó một thời gian – cách cô tránh nói về quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-hung-cua-dinh-olympus-tap-2-con-trai-than-neptune/2075771/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.