PERCY KHÔNG SỢ MA, điều đó thật may mắn. Một nửa số người trong trại đều là người đã khuất.
Các chiến binh mặc áo màu tía mờ mờ đang đứng bên ngoài kho vũ khí đánh bóng những thanh kiếm vô hình. Những người khác lại tụ tập phía trước các doanh trại. Một cậu bé ma đuổi theo một con chó ma nơi cuối đường. Và tại chuồng ngựa, một anh chàng to lớn phát ra ánh sáng đỏ với cái đầu sói canh giữ một đàn... Đó có phải là những con kỳ lân không nhỉ?
Các trại viên chẳng để tâm nhiều đến mấy con ma, nhưng khi Percy đi ngang qua, với Reyna dẫn đầu và Frank cùng Hazel đi hai bên, mọi hồn ma đều ngừng việc họ đang làm và nhìn chằm chằm vào Percy. Một vài người trông có vẻ giận dữ. Một cậu bé ma còn rít lên từ gì đó nghe như "Greggus!" và trở nên vô hình.
Percy ước gì mình cũng có thể biến thành vô hình như thế. Sau vài tuần làm bạn với chính mình, tất cả sự chú ý này khiến cậu cảm thấy ngột ngạt. Cậu ẩn vào giữa Hazel và Frank, cố không lộ mình ra.
"Anh đang nhìn thấy gì thế này?" cậu hỏi. "Hay đó có phải là..."
"Các hồn ma?" Hazel quay lại. Cô bé có đôi mắt sáng lấp lánh như vàng mười bốn ca-ra. "Họ là các thần Lar. Các vị thần giữ nhà."
"Các vị thần giữ nhà," Percy nói. "Giống như... nhỏ hơn các vị thần thật sự, nhưng lại lớn hơn các vị thần căn hộ sao?"
"Họ là các hồn ma tổ tiên," Frank giải thích. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-hung-cua-dinh-olympus-tap-2-con-trai-than-neptune/2075747/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.