"Em ở phòng của Chu Lan Lan, em ấy ở phòng của em, thế này mới gọi là hoán đổi, rất công bằng mà." Lữ Sính mỉm cười nói.
Thiên Nhạn: "Chuyện này ông đã trao đổi với tôi chưa?"
"Chưa nói đến cái gọi là hoán đổi của tổ chương trình còn phải hoán đổi cả phòng ở, nhưng việc xâm phạm không gian cá nhân của tôi, ông nên trao đổi với tôi trước."
"Hơn nữa, bên phía Chu Lan Lan các người hẳn đã trao đổi qua rồi phải không?" Thiên Nhạn không đợi Lữ Sính trả lời, tiếp tục nói: "Tủ của cô ấy đã khóa lại."
Lời Lữ Sính định nói ra, lại phải nuốt vào.
Cái thánh cãi này, sao góc độ nào cũng tìm ra được vậy! Quan sát cẩn thận như vậy, thật đáng sợ.
"Nếu tôi biết trước tổ chương trình sẽ sắp xếp Chu Lan Lan ở trong phòng của tôi, tôi cũng sẽ khóa một vài đồ đạc của mình lại. Mỗi người đều có những vật dụng cá nhân, không thích hợp cho người khác xem."
"Các người không trao đổi, đã xâm phạm quyền riêng tư của tôi."
Mạnh Tưởng Tưởng mở miệng: "Đâu có nghiêm trọng như vậy, Thiên Nhạn, đây là một chuyện nhỏ rất bình thường."
"Chuyện nhỏ? Tôi không nghĩ vậy, chuyện này các người phải cho tôi một lời giải thích."
Lữ Sính hít sâu một hơi: "Em nói đi, muốn làm thế nào?" Ông ta liếc nhìn màn hình máy tính, Chu Lan Lan không biết từ lúc nào đã ngồi ở đó, sắc mặt trắng bệch, bộ dạng rất căng thẳng, rõ ràng là đã nghe được lời của Thiên Nhạn.
Thiên Nhạn cũng phát hiện ra Chu Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798231/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.