Trương Cúc Anh biết không thể từ chối, dù cho Chu Nguyên Nguyên không kêu, cũng không thể từ chối.
Ánh mắt bà ta u oán nhìn Lữ Sính, đi qua đó nhỏ giọng nói: "Đạo diễn, cái này phải tính thêm phí nhé, lúc trước không có nói là phải làm thịt gà."
Lữ Sính: "Được thôi, đến lúc đó sẽ tính theo giá thị trường."
Ông ta biết Trương Cúc Anh có chút khó chơi, chỉ là một con gà thôi mà.
"Giá thị trường gì chứ, đây là gà ta chính tông, con Nhạn Tử chọn lại còn là gà mái, ít nhất cũng phải hai ba trăm một con."
Thiên Nhạn quay phim một giờ đã kiếm được 300, làm bà ta thèm muốn c.h.ế.t đi được.
"Dì Trương, dì đây là đang cướp tiền à?" Lữ Sính trợn trắng mắt: "Giá này của dì quá cao rồi."
"Ông cứ ra ngoài hỏi xem, gà ta nhà ai mà không bán giá này?"
Hai người qua lại một hồi, cuối cùng Lữ Sính thỏa hiệp.
Thiên Nhạn sớm đã đoán trước, vì vậy không chút khách sáo, bắt lấy con lớn nhất.
Trương Cúc Anh đi qua nói: "Cái này con phải tự mình động thủ, đạo diễn nói dì không được động tay, Nhạn Tử à."
Thiên Nhạn biết Lữ Sính bằng lòng trả số tiền này là muốn nhìn cô xấu mặt.
Tiếp theo, mọi người tận mắt chứng kiến Thiên Nhạn lưu loát làm thịt gà, vặt lông, cho vào nồi, liền biết màn kịch này lại thất bại rồi.
Đây rốt cuộc là đến để trải nghiệm cuộc sống nông thôn, hay là thế nào? Thiên Nhạn biểu hiện quá hoàn mỹ, Lữ Sính không nhịn được lặng lẽ nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798221/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.