Thiên Nhạn hoàn thành một ngày vận động, sau khi ăn cơm ở Trình gia, Trình Hoài nói rằng có một thứ muốn cho cô, không ngờ đó lại là một chiếc cân điện tử.
"Cứ đặt ở đây, mỗi ngày có thể ghi lại thành quả." Trình Hoài nói: "Như vậy cũng có thể có một mục tiêu."
Thiên Nhạn: "Vậy cảm ơn."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Không có gì." Trong mắt Trình Hoài ánh lên nụ cười: "Có cần gì cô cứ nói với tôi, không cần lo tôi không có, tôi đã tiết kiệm được rất nhiều học bổng… Dù sao thì, cô cũng là ân nhân cứu mạng của tôi."
"Được."
Buổi tối, Thiên Nhạn trở về nhà Trương Cúc Anh, định bụng rửa mặt rồi đi ngủ.
Vừa về đến nơi đã thấy rất nhiều người đang đợi cô, người Trương gia, và cả người của tổ chương trình.
Xem ra hai ngày nay cô không hợp tác đã làm cho việc quay phim của họ gặp khó khăn.
"Có việc gì thì nói nhanh lên."
Đạo diễn Lữ Sính đứng dậy: "Thiên Nhạn, em làm vậy sẽ khiến việc quay phim của chúng tôi rất khó khăn. Một mình em tùy hứng, làm cho tiến độ quay phim bị chậm trễ, chúng ta cần phải nói chuyện."
"Ồ, nói chuyện, nói thế nào?" Thiên Nhạn đi qua ngồi xuống, hoàn toàn không có vẻ khách sáo. Dù sao những người này cũng không hiểu cô, tư liệu có được có lẽ cũng chỉ cảm thấy cô tính tình kỳ quặc, không dễ chung sống, nếu không cũng sẽ không chọn cô.
Đúng vậy, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798209/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.