Diệp Hoài Phong vốn đang chờ được khen, kết quả lại không có, trong lòng có chút thất vọng.
"Đại sư huynh, huynh ở cảnh giới nào vậy? Sao muội không cảm nhận được chút nào hết." Diệp Tì chạy đến hỏi.
Diệp Hoài Phong tâm trạng không mấy vui vẻ đáp: "Cũng chỉ là Phân Thần trung kỳ thôi." Hắn liếc nhìn Thiên Nhạn: "Sư phụ hình như không hài lòng."
Diệp Tì giật mình, yêu cầu của sư phụ đối với đại sư huynh cũng quá cao rồi đi.
Nhiếp Hồ cũng cảm thấy rất cao, đây là yêu cầu đối với thiên tài sao? Thiên Nhạn bị ánh mắt của các đệ tử nhìn, liền nói: "Ta rất hài lòng."
"Sư phụ thật sự hài lòng sao?" Diệp Hoài Phong đi đến trước mặt Thiên Nhạn, ánh mắt sáng rực nhìn nàng: "Con tưởng người không hài lòng."
Thiên Nhạn phát hiện ánh mắt của Diệp Hoài Phong không đúng, Diệp Hoài Phong bị nhìn đến có chút không tự nhiên, nhưng lại không có ý che giấu, tùy ý để nàng nhìn.
Diệp Tì nhìn Thiên Nhạn, rồi lại nhìn Diệp Hoài Phong, nàng luôn cảm thấy đại sư huynh có gì đó không ổn.
Vu Hành Ngọc ra vẻ suy tư, nhẹ nhàng ho một tiếng: "Sư phụ, đệ tử xin ra ngoài chuẩn bị những thứ cần dùng cho bí cảnh trước."
"Sư phụ, chúng con cũng xuống chuẩn bị đây ạ."
Tất cả mọi người đều cảm thấy, bầu không khí ở đây không thích hợp lắm.
Trong đại điện chỉ còn lại Thiên Nhạn và Diệp Hoài Phong, Diệp Hoài Phong cứ đứng đó, bị Thiên Nhạn nhìn chằm chằm.
Hắn nắm chặt tay, nếu nàng hỏi, hắn sẽ nói.
"Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798186/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.