Ánh mắt hai người giao nhau, đã đạt được nhận thức chung.
"Nhị tỷ, sáng mai chúng ta đi thăm phụ mẫu nhé."
Sở Tiêu Nguyệt: "Được."
Sáng sớm hôm sau, từ Đăng Vân Phong truyền ra một tiếng thét chói tai, tiếp theo là tiếng gào thét phẫn nộ của Sở Bình Dụ.
Không bao lâu sau, toàn bộ Huyền Nguyệt Môn cùng với các môn phái khác đang ở lại Huyền Nguyệt Môn, đều biết chuyện hai vợ chồng Sở gia đã bị người khác g.i.ế.c c.h.ế.t.
Hai vợ chồng Sở gia nhìn con trai con gái của mình đang diễn kịch trong ảo trận, biểu cảm không lời nào tả xiết, tâm trạng phức tạp đến không biết nên biểu đạt thế nào.
Tối hôm qua, Thiên Nhạn đã cho họ xem đoạn ghi lại cảnh hai người kia trao đổi, nếu không phải y thuật của nàng cao siêu, hai người suýt chút nữa đã tức c.h.ế.t.
Thế này không được.
Nàng quyết định kéo dài tuổi thọ cho hai người, cho họ ăn Duyên Thọ Đan, dù sao cũng có thể kéo dài thêm vài chục năm.
Sở Tiêu Nguyệt trước mặt mọi người kinh hô, nói rằng hôm qua trong lúc cấp bách đã đặt một Huyễn Ảnh Châu trong phòng hai người, vội vàng từ trong đó tìm ra.
"Ta cũng lo lắng phụ mẫu sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ sợ chuyện lần trước lại tái diễn, không ngờ…" Sở Tiêu Nguyệt che mặt, chiếu hình ảnh từ Huyễn Ảnh Châu ra.
Để tránh bị người khác nhìn ra điều gì, Sở Tiêu Nguyệt giải quyết rất dứt khoát, thời gian rất ngắn.
Vị trí đặt Huyễn Ảnh Châu cũng rất được chú trọng, chỉ có thể ghi lại dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798175/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.