Mọi người không ngờ Thiên Nhạn sẽ để lại Huyễn Ảnh Châu ở đó, thứ đó rất quý giá, lại có thể tùy tiện đặt như vậy.
Sở Bình Dụ nhíu mày, tại sao lại như thế? "Dù sao họ cũng là phụ mẫu ruột của ta, không thể không làm gì cả." Đôi mắt lạnh lùng của Thiên Nhạn mang theo vài phần ý cười, lại khiến người ta lạnh từ lòng bàn chân, toàn thân rét buốt.
Ai tin thì đúng là đầu óc có vấn đề.
"Sư phụ, người đi sớm về sớm." Diệp Hoài Phong dõi theo Thiên Nhạn rời khỏi tông môn, hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, nhưng lại không nói ra được.
Dù hắn muốn đi theo, cũng biết mình không thể gây thêm phiền phức.
Hắn dứt khoát về phòng tu luyện, nâng cao thực lực là quan trọng nhất.
Màn đêm buông xuống, Thiên Nhạn ẩn thân trở về từ bên ngoài, với thủ đoạn của nàng, rất khó bị người khác phát hiện. Nàng lập tức đi đến nơi ở của hai vợ chồng Sở gia, lúc đến hai người đang nói gì đó trong phòng, không có ai khác.
Nàng bước vào phòng, bố trí một trận pháp ở cửa, rồi mới hiện thân.
Hai vợ chồng Sở gia thấy nàng liền hoảng sợ định la lớn, nhưng còn chưa kịp la lên, đã bị nàng tiện tay dùng hai luồng linh lực đ.á.n.h trúng người, không thể cử động, cũng không thể nói chuyện.
Hai vợ chồng Sở gia sợ đến run lẩy bẩy, không biết nàng muốn làm gì.
"Sẽ không g.i.ế.c các người."
Thấy hai người thở phào nhẹ nhõm, Thiên Nhạn lại nói: "Bộ dạng bây giờ của các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798173/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.