"Đại tỷ, phụ mẫu đã lớn tuổi như vậy, sao tỷ lại nhẫn tâm đưa họ về lại trần thế?" Sở Bình Dụ chỉ trích.
Thiên Nhạn: "Họ cấu kết với người của môn phái khác để bôi nhọ tông môn, vi phạm môn quy, chỉ đưa họ về trần thế đã là tông môn nhân từ rồi."
Sắc mặt Sở Bình Dụ khó coi: "Nhưng dù sao họ cũng là phụ mẫu của đại tỷ, chẳng lẽ tỷ không nghĩ đến việc xin tha cho phụ mẫu sao? Phụ mẫu sinh thành dưỡng d.ụ.c tỷ, tỷ quên hết những điều đó rồi sao?"
"Thật sự không nghĩ đến việc xin tha. Đệ nói họ sinh ta, ta rất đồng ý, còn về việc dưỡng ta, thì ta không tán thành. Khi ta sinh ra, nếu không phải sư phụ xuất hiện, họ có lẽ đã ném ta xuống hồ nước đối diện cho c.h.ế.t đuối rồi. Còn những ngày tháng tốt đẹp thời thơ ấu của ta, chẳng qua là vì sư phụ đã để lại một khoản tài vật kếch xù, mà khoản đó tiêu vào người ta chưa đến một phần nghìn." Thiên Nhạn dừng một chút, ánh mắt dừng trên khuôn mặt giả tạo của Sở Bình Dụ: "Tiêu vào ai, đệ hẳn là rõ hơn ta."
Sở Tiêu Nguyệt nghe vậy cũng có chút tức giận, đúng vậy, số tiền đó đều tiêu vào người Sở Bình Dụ.
Nhưng Sở Thiên Nhạn cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, linh căn tốt, vận khí tốt, chưa từng chịu khổ, đều là con gái, dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà đối phương chiếm hết lợi lộc, còn nàng ta thì chỗ tốt nào cũng không được?
"Dù thế nào đi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798166/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.