“Các ngươi không biết điều, vậy thì đừng trách ta không khách khí.” Tống Thanh Vận ra hiệu cho Tiền Mạc Ninh đang đứng bên cạnh: "Lục sư đệ, hai người này kiêu ngạo như vậy, nên cho họ một bài học.”
“Ta nói này, hai người thức thời thì tốt nhất giao đồ ra, khỏi phải chịu khổ về thể xác.” Tiền Mạc Ninh khinh thường nói: "Ngũ sư tỷ bây giờ đã là Kim Đan hậu kỳ, còn hai người đều là Kim Đan sơ kỳ, cộng lại cũng không phải đối thủ của Ngũ sư tỷ, huống chi còn có một ta nữa.”
Tiền Mạc Ninh nói vậy không phải vì sợ phiền phức, mà là muốn thấy hai cái gai này cúi đầu.
Ai cũng biết hai người ở Bão Nguyệt Phong này tính tình nóng nảy, không tốt, bị đánh không biết bao nhiêu lần mà chưa từng cúi đầu nhận thua, dù có bị đánh đến vỡ đầu chảy máu.
Hắn thật sự muốn xem hai người này nhận thua sẽ như thế nào. Hắn còn đánh cược với người khác, khi nào có thể làm hai người này cúi cái đầu cao ngạo xuống, thắng thì có thể thu về mấy ngàn linh thạch.
“Nói nhảm nhiều quá.” Diệp Tì nắm chặt trường kiếm, cùng Nhiếp Hồ nhìn nhau, đồng thời xông về phía Tống Thanh Vận.
Đáy mắt Tống Thanh Vận khinh thường, hai kẻ này đúng là không biết tự lượng sức mình, hai Kim Đan sơ kỳ nghĩ rằng cộng lại là có thể đánh bại một Kim Đan hậu kỳ như nàng sao? Nàng ta thản nhiên đứng tại chỗ, nhẹ nhàng cầm kiếm, chỉ chờ hai người xông tới, tiện tay cho họ vài chiêu, để họ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798136/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.