Diệp Hoài Phong liếc nhìn, hắn am hiểu vẽ bùa, cũng có học một ít về trận pháp. Nhưng tu vi của sư phụ quá cao thâm, nhiều thứ hắn tạm thời chưa hiểu được.
Nhưng có thể chắc chắn, trận pháp sư phụ đang bố trí cực kỳ lợi hại.
Có lẽ… lúc đó Sở Bình Dụ sẽ không ra được.
Mắt Diệp Hoài Phong sáng lên, ra là vậy.
Một canh giờ sau, Thiên Nhạn cuối cùng cũng dừng pháp quyết. Người Sở gia nhìn về phía cửa phòng bế quan, nơi đó có một lớp màng như nước, nhìn vào trong đều mờ ảo.
Họ thử dùng thần thức dò xét, phát hiện hoàn toàn không xuyên qua được.
Sở Thành Hỉ trong lòng hừ lạnh, lấy của Bình Dụ nhiều đồ như vậy, nghĩ rằng bố trí một cái trận pháp là có thể bù đắp sao? Không thể nào!
Đúng là mơ mộng hão huyền.
“Hoài Phong, đi thôi.”
Thiên Nhạn gọi Diệp Hoài Phong, hắn khẽ “vâng” một tiếng, đi theo bên cạnh nàng.
Hôm nay sư phụ rất thô bạo, rất bá đạo, nhưng sư phụ như vậy hắn lại rất thích. Diệp Hoài Phong liếc trộm Thiên Nhạn đang có vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh hắn phát hiện họ đi sai đường, không phải đường xuống núi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Chưa kịp hỏi, Sở Thành Hỉ vừa ra khỏi phạm vi phòng bế quan đã không nhịn được hét lớn: “Đại Nha, ngươi phản rồi à? Dám cướp đồ của Bình Dụ? Ngươi tu luyện đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798130/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.